“Chi bằng điều tra những người bên cạnh bà ta.” Văn Tịch Tuyết đột nhiên nói: “Nếu bà ta muốn báo thù, thì nhất định sẽ có hành động.”
“Liệu bà ta có nhờ người khác làm gì đó không? Hơn nữa, việc Dao Cầm dẫn bà ta đến kinh thành, ngoài việc có lợi ích, thì liệu nàng ta có biết mục đích thật sự của bà ta hay không?”
Mục Thanh Ngạn nhíu mày: “Chuyện như vậy, làm sao Đàm bà bà có thể nói cho Dao Cầm biết được chứ?”
Tuy hai người bọn họ cùng nhau rời khỏi phủ Quảng Lâm, lại còn là chủ tớ, nhưng ai mà biết được tình cảm giữa hai người bọn họ sâu đậm đến mức nào? Đàm bà bà tiếp cận Dao Cầm là có mục đích, Dao Cầm đối xử tốt với Đàm bà bà là vì có lợi, nếu Dao Cầm biết Đàm bà bà có mưu đồ khác thì sao có thể bình tĩnh được? Dao Cầm đi theo Điền Nguyên Thiệu không phải là vì muốn thoát khỏi kỹ viện, sống cuộc sống bình thường sao? Cho dù nàng ta không có dã tâm muốn vào phủ Thọ Sơn Hầu, thì nàng ta cũng không muốn bị liên lụy.
Đàm bà bà đã lên kế hoạch kỹ càng, nếu không ngốc thì bà ta sẽ không nói ra mục đích của mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây