“Cảm ơn ngươi, A Ngạn.” Văn Tịch Tuyết đã mười lăm năm không đón sinh nhật, đối với y, ngày đáng nhớ nhất chính là ngày người nhà họ Tuyết bị xử trảm, cho dù thỉnh thoảng nhớ đến sinh nhật mình, thì y cũng không có tâm trạng để ý.
“Thật sự muốn cảm ơn ta, thì ăn nhiều một chút.” Mục Thanh Ngạn cũng vậy, kiếp trước hắn sống một mình nên hắn không hề quan tâm đến sinh nhật. Nhưng sau khi ở bên Văn Tịch Tuyết, tự nhiên hắn sẽ để tâm đến rất nhiều chuyện của y, hắn hy vọng y sẽ vui vẻ vào ngày sinh nhật.
Những món ăn Mục Thanh Ngạn làm đều là món ăn gia đình, hắn cũng không chú trọng cách trình bày, nhưng màu sắc, hương vị tuyệt đối không tệ.
Một vò rượu ngon, cộng thêm đĩa hoa quả lạnh.
“A Ngạn, ngươi vất vả rồi, ta mời ngươi một chén.” Văn Tịch Tuyết vừa ngồi xuống đã rót rượu, nhìn thì có vẻ không có ý tốt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây