Trên đường đi săn được hai con thỏ rừng, để dành phòng trường hợp không săn được hươu thì sẽ ăn thỏ rừng. Lần này bọn họ không cần phải ngủ trong hang động, vì ở Phượng Đầu Lĩnh có nhà gỗ của thợ săn.
“Hai người đến nhà gỗ dọn dẹp trước đi.” Văn Tịch Tuyết bảo Cao Thiên và Thạch Đại Hổ đi trước.
Mục Thanh Ngạn đi theo phía sau y, nơi này cách nơi đàn hươu xuất hiện không xa, có thể thấy ánh sáng phía trước là suối. Con suối đó là nơi đàn hươu uống nước, nhưng lúc này đàn hươu sẽ không đến, theo lời Thạch lão bá thì đàn hươu chắc là đang ăn cỏ, nếu ở đó không có, thì phải đợi đến ngày mai.
Đàn hươu đúng là có quy luật hoạt động, nhưng nơi bọn chúng uống nước, ăn cỏ không chỉ có một chỗ, mà sẽ thay đổi dựa theo tình hình.
Tiếp tục đi về phía trước, tuyết trên mặt đất dần dần biến mất, trên mặt đất hoặc là cỏ khô, hoặc là đất, đi thêm một đoạn nữa thì có thể thấy cỏ non mọc trên đất đen, không nhiều nhưng vào mùa đông lại rất bắt mắt. Đây là vì dưới mặt đất có suối nước nóng, có nhiệt độ cao nên cỏ mới nảy mầm. Theo lý thì càng đến gần hang động suối nước nóng thì cỏ phải càng nhiều, nhưng nhiệt độ ở đây cao lại không có cỏ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây