“Sao lại muốn đến Hòa huyện? Tháng mười chắc sẽ có tuyết rơi, đường cũng khó đi.” Bây giờ là giữa tháng chín, sáng sớm và chiều tối trời đã lạnh, người bình thường mặc áo khoác, người có sức khỏe yếu hơn thì phải mặc áo dày.
“Hòa huyện có rất nhiều núi, phong cảnh mùa đông rất đẹp, có thôn trang suối nước nóng, có thể săn bắn, biết đâu còn có thể tìm được ngọc tốt.”
“Suối nước nóng?” Mục Thanh Ngạn thấy hơi động lòng, hắn suy nghĩ một chút, rồi gật đầu: “Cũng được. Đến đó vào tháng mười một, quay về trước tháng mười hai, vừa hay đón tết.”
Đến Hòa huyện không có đường thủy, lại còn rất xa, chỉ có thể đi xe ngựa, nên tốc độ có hạn.
Thật ra, Mục Thanh Ngạn không thích đi xa, nhất là mùa đông. Đường xá thời xưa không tốt, nếu trời mưa to, hoặc là tuyết rơi dày, thì không thể nào đi được, rất dễ bị mắc kẹt ở nơi nào đó. Nhưng, nghĩ đến những hoạt động mà Văn Tịch Tuyết miêu tả, thì cũng không tệ lắm, hơn nữa, đi cùng Văn Tịch Tuyết thì sẽ không thấy nhàm chán.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây