Kim Lập An hai mươi lăm tuổi, khí chất nho nhã, ấn tượng đầu tiên rất tốt.
“Mấy người cứ gọi ta là Kim tam ca. Ta không hay ở nhà, nếu có chuyện gì, thì cứ đến cửa hàng bạc tìm ta.” Những lời này của Kim Lập An giống như đang phụ họa Kim phu nhân, nhưng suy nghĩ kỹ, lại thấy có ẩn ý.
“Lão tứ đâu?” Kim phu nhân nhướng mày.
Một phụ nhân trẻ tuổi đứng dậy, cúi đầu đáp: “Tứ gia hôm qua đi gặp bằng hữu, chưa quay về.”
Kim phu nhân nhíu mày: “Ngươi cũng nên quản nó, đừng để nó chạy lung tung như ngựa hoang!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây