“Không ngờ được, mỗi năm các ngươi đều đến đây một hai lần đúng không? Mỗi lần đều ở lại đây, ai mà ngờ được lại có chuyện như vậy chứ.” Trần Thập Lục nói xong, đã khơi dậy ký ức không tốt của tiểu cô nương đó, hắn ta không nói tiếp, mà nhắc đến nhà họ Tằng: “Đúng rồi, lần trước ngươi nói hai năm trước đã từng đến nhà họ Tằng biểu diễn, ta rất tò mò về bệnh tình của Tằng phu nhân, ngươi có thể kể chi tiết cho ta nghe được không? Ta mời ngươi ăn mười hộp bánh ngọt!”
Tiểu cô nương đó vốn dĩ đã có ấn tượng tốt với hắn ta, nên sao có thể từ chối.
“Chuyện hai năm trước, ta nhớ rất rõ, vì đó là lần đầu tiên ta đi lưu diễn cùng gánh hát.” Mẫu thân Lý Nguyệt Nhi mất khi nàng ta ba bốn tuổi, Lý bầu gánh gửi nàng ta ở nhà họ hàng. Nhà bọn họ không có họ hàng thân thích nào gần gũi, Lý bầu gánh phải đưa tiền để gửi con, dù vậy, cũng có rất nhiều lúc nàng ta bị ức hiếp.
Hai năm trước, Lý Nguyệt Nhi nhất quyết muốn đi theo gánh hát, Lý bầu gánh chỉ có thể dẫn nàng ta theo. Lúc đó là vì gánh hát phải đến nhà họ Tằng ở Thạch Trúc trấn, hắn ta muốn cho nữ nhi ra ngoài để mở mang tầm mắt, cũng là vì muốn nàng ta vui vẻ.
Lý Nguyệt Nhi nhớ lại: “Lần đó chúng ta không ở nhà cũ, mà là ở nhà họ Tằng ở phía bắc thị trấn. Ta bằng tuổi tiểu thư nhà họ Tằng, nên Tằng phu nhân bảo ta ngồi bên cạnh tiểu thư nhà họ Tằng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây