Nghĩ vậy, hắn hỏi Dương Như Tùng: “Những thứ này trong của hồi môn chắc là bị Đào mẫu trộm, bộ khoái có tìm thấy gì ở nhà họ Đào không?”
Dương Như Tùng lắc đầu: “Ngày mai mới thăng đường xét xử, nhưng ta đã hỏi bộ khoái rồi, không nghe thấy bọn họ nói gì về tài sản.”
“Tốt nhất là nên tìm.” Mục Thanh Ngạn lại nói: “Trang sức trong của hồi môn có ký hiệu đặc biệt gì không?”
“Có.” Dương Như Tùng vội vàng gật đầu: “Ta đặt làm trang sức ở Tường Thụy trai trong phủ thành, tay nghề nhà bọn họ là nghề gia truyền, kiểu dáng cũng rất tinh xảo, sau khi làm xong trang sức sẽ đóng dấu của bọn họ, là một áng mây lành. Ngoài ra, còn có chữ “Dương” được khắc.”
“Trước tiên tìm ở nhà họ Đào, nếu không có, thì đến tiệm cầm đồ, sòng bạc,… xem có ai mang trang sức đó đến bán không.” Thấy đối phương khó hiểu, Mục Thanh Ngạn nói: “Ngươi tìm ta tiếp tục điều tra, cũng là vì cảm thấy vẫn còn rất nhiều điểm đáng ngờ chưa được giải đáp, đúng không? Tối qua đám bộ khoái đã đến nhà họ Đào, nhưng lúc đó hai mẫu tử nhà họ Đào không có ở nhà, sau đó Lưu đồ tể đến trả thù, hai mẫu tử bọn họ lại ở nhà. Vậy thì, khoảng thời gian đó hai mẫu tử nhà họ Đào ở đâu?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây