Còn sớm, nên đại thiếu phu nhân thấy buồn ngủ, nhưng phải đợi đại thiếu gia, nên không thể ngủ. Ta liền nói chuyện phiếm cùng đại thiếu phu nhân.
Trong lúc đó, Vương mama bên cạnh phu nhân đến nói với đại thiếu phu nhân vài câu, rồi Vương mama sai ta đi. Một lúc sau, người hầu thân cận của đại thiếu gia - Đại Xuân đến, hắn ta không vào sân, mà đứng ở cổng hỏi ta đại thiếu gia có ở đây không, ta nói không có, Đại Xuân liền rời đi. Nửa chén trà sau, đại thiếu gia chạy vào phòng không nói gì, chỉ nhìn đại thiếu phu nhân, rồi vội vàng rời đi.”
Thái Cúc nói xong, liền dừng lại, vì hành động của đại thiếu gia Dương Như Tùng tối nay đúng là hơi kỳ lạ.
“Sau đó, sau đó…” Thái Cúc ngẩng đầu lên, nước mắt lại rơi xuống: “Bên ngoài bắt đầu hát, là vở kịch mới. Vì trước đó mọi người đều bàn tán về vở kịch mới này, nên ta, ta rất… Đại thiếu phu nhân cũng biết, nên nàng ấy cũng muốn xem. Đại thiếu phu nhân bảo ta đến đó nghe, nghe xong thì quay về kể cho nàng ấy, ta, ta không đi, Tiểu Điệp, Tiểu Song canh giữ ngoài cửa phòng đã đi, ta dặn bọn họ xem xong nửa vở kịch thì nhanh chóng quay về.”
Tiểu Điệp, Tiểu Song cũng vội vàng nói: “Chúng ta chỉ xem nửa vở kịch, khi quay về đại thiếu phu nhân vẫn bình thường.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây