Trần Thập Lục chưa từng trải qua chuyện như vậy, nên muốn thử.
“Buổi tối nghỉ ngơi ở đâu?” Mục Thanh Ngạn không muốn đến nhà người khác tá túc, không hề có sự chuẩn bị, cho dù người ta có bằng lòng nhường phòng, nhưng chăn đệm, gối,... hắn cảm thấy mình sẽ bị mất ngủ.
Trần Thập Lục không nói gì nữa, chuyện này hắn ta cũng không quen.
“Có thể xem hí khúc xong rồi đến trấn, chỉ mất một canh giờ.” Văn Tịch Tuyết đưa ra cách giải quyết, chính là không ở lại Dương gia trang, dù sao cũng có xe ngựa.
“Được.” Ngồi xe ngựa mấy ngày nay, Mục Thanh Ngạn cũng thấy chán.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây