Hắn vừa cử động, Văn Tịch Tuyết ở phòng bên cạnh đã đến gõ cửa.
Mục Thanh Ngạn mở cửa, hỏi giờ giấc, áy náy nói: “Mọi người đã ăn cơm trưa chưa?”
Trần Thập Lục đã sớm muốn báo cáo tin tức, lúc này hắn ta chạy từ trong phòng ra, đáp: “Mục huynh, chúng ta đều đã ăn rồi. Ngươi không sao chứ? Sắc mặt ngươi không tốt lắm, bị say nắng sao?”
Thật ra bây giờ sắc mặt hắn đã khá hơn rất nhiều, chỉ là tinh thần vẫn còn hơi mệt mỏi.
“Cao Thiên đã gọi tiểu nhị mang nước đến, còn gọi cho ngươi hai món chay, ăn cơm xong rồi nói chuyện.” Văn Tịch Tuyết vừa nói với hắn, vừa nói với Trần Thập Lục.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây