“Có bị thương không?” Mục Thanh Ngạn hỏi Trần Thập Lục.
Trần Thập Lục xoa đầu: “Không sao, chỉ là bị đập vào sau gáy. Mấy người đó là ai? Sao lại ngông cuồng như vậy chứ?”
Tuy Trần Thập Lục không nói ra, nhưng trong lòng rất tức giận. Hắn ta cũng là công tử nhà giàu, từ nhỏ đã được yêu thương chiều chuộng, nhưng dù vậy, hắn ta cũng không dám làm chuyện phi ngựa làm người ta bị thương như vậy. Quả nhiên là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, núi non hiểm trở nhiều người hung dữ!
Trần Thập Lục âm thầm mắng nơi này.
Phu xe thở dài, nói: “Có lẽ là người nhà họ La. Ta nghe nói sau khi nhà họ La giàu có, có không ít người trong dòng họ đến nương nhờ, La lão gia rất quan tâm đến con cháu trong tộc. Có một số người không nên thân, dựa vào nhà họ La để bắt nạt người trong thôn. Hơn nữa, nhà họ La nuôi rất nhiều ngựa tốt. Một con ngựa rất đắt đỏ, tiền nuôi cả năm cũng không ít, chỉ có nhà họ La mới nuôi nổi, con cháu nhà họ La khi đến huyện thành hoặc là phủ thành, đều thích cưỡi ngựa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây