“Tốt, có ý tưởng là được rồi.” Mục Thanh Ngạn thấy hắn ta không phải là nhất thời cao hứng, liền nghĩ đến việc tìm một đầu bếp giỏi để hắn ta bái sư, tay nghề hắn có hạn, hắn vẫn có chút tự mình biết mình.
Ừm, đúng rồi, chẳng phải quán trọ bên cạnh có một đôi phu thê già nấu ăn rất ngon sao?
Phu khuân vác ăn rất nhanh, ăn xong liền múc một bát canh đậu xanh uống, nói chuyện phiếm, nghỉ ngơi.
Giữa trưa hè, người ta thường hay buồn ngủ. Những người này đã làm việc vất vả cả buổi sáng, ăn no rồi, gió nhẹ thổi qua, không khỏi ngáp ngắn ngáp dài. Ngồi nghỉ ngơi thì được, nhưng ngủ ở quán cơm người ta, thì không nên.
Quách Dũng thấy vậy, liền đứng dậy định đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây