Tiểu thiếp lại cho rằng là vì nàng ta chỉ là thiếp thất, cả nhà đều coi thường nàng ta, trong lòng nàng ta càng thêm ghen ghét đại phu nhân.
Bây giờ tiểu thiếp cũng thân thiết với đứa trẻ hơn, dù sao đứa trẻ trước đây dù có khóc nhè hay là bị bệnh, thì nàng ta dỗ dành một lúc là hết kiên nhẫn, liền giao cho nhũ mẫu. Còn đứa trẻ bây giờ thì biết ăn biết ngủ, không hay khóc nhè, tay chân khua khoắng, thật sự rất đáng yêu.
Buổi tối, tiểu thiếp vừa ôm đứa trẻ vừa lẩm bẩm, nói hết những uất ức trong lòng, còn giục nó mau lớn để làm chỗ dựa cho nàng ta,...
Đêm càng lúc càng khuya.
Một bóng đen vượt qua bức tường cao như một chiếc lông vũ màu đen rơi xuống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây