Văn Tịch Tuyết ăn không chậm, ngửi thấy mùi thơm của bánh màn thầu, những ký ức xa xưa lại ùa về. Nhưng y không chìm đắm trong đó, vẻ mặt không thay đổi, đôi đũa liên tục gắp, cũng cho thấy y rất thích món rau diếp trộn.
Trần Thập Lục vừa nhai bánh màn thầu, vừa không nhịn được mà quan sát Văn Tịch Tuyết.
Tuy hắn ta chắc chắn mình không quen biết người này, nhưng… hắn ta cũng không thể quen biết tất cả công tử nhà quyền quý, có lẽ là công tử nhà nào đó không thích xuất hiện bên ngoài. Nhưng hắn ta lại cảm thấy không giống lắm, vì trên người y có một luồng khí nguy hiểm, có chút giống biểu ca Ôn Như Ngọc của hắn ta.
Ăn sáng xong, bốn người ngồi xe ngựa đến thôn Đại Dư.
Dư Hữu Tài là người thôn Đại Dư.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây