“Tại, tại sao?” Trần Thập Lục không hiểu, nhưng theo từng câu hỏi của Mục Thanh Ngạn, dường như vụ án mất tích này của nhà họ Dư đang che giấu một sự thật đáng sợ nào đó.
Mục Thanh Ngạn không trả lời, chỉ nói: “Ngày mai ta đi cùng ngươi đến nhà họ Dư xem thử.”
Có vài suy đoán hắn không nói ra, hắn cũng hy vọng là mình đã đoán sai.
“À, được.” Trần Thập Lục ngẩn người, gật đầu, rồi như nhớ ra điều gì đó, hắn ta móc hai thỏi bạc ra: “Đây là mười lượng bạc, là tiền ủy thác của Dư phu nhân.”
Nhìn số bạc được đặt trước mặt, Mục Thanh Ngạn lúc này mới hiểu ý hắn ta, hắn bật cười: “Lần này không tính, là ngươi tra án, không phải ta nhận ủy thác. Hơn nữa, còn có việc muốn nhờ Hà Xuyên giúp đỡ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây