Triệu Thúy Hoa vừa nghe lời này đã nhảy dựng lên, chỉ vào Triệu Chí Hằng mắng: “Ngươi thứ bất hiếu này, phụ thân ngươi vì hái thuốc cho ngươi mới ngã chết, lại không phải hái thuốc trị chân cho ta mà ngã chết! Hiện tại ngươi tới trách ta, đây là đạo lý gì? Lại nói vay tiền, cuộc sống của nhà chúng ta đều không tốt, nào có tiền cho các ngươi mượn?”
Triệu Chí Hằng chỉ là một thiếu niên lang đọc sách thánh hiền, loại chuyện chửi nhau này nào chống được đến lão phụ nhân đanh đá như Triệu Thúy Hoa?
Triệu lão thái cũng không hy vọng nhi tử xem lẫn vào những việc này, kéo nhi tử ra phía sau: “Được rồi, ngươi không cho vay tiền ta cũng không trách ngươi, dù sao cũng là người hai nhà, nhưng ngươi không nên nói những lời đâm tim đó. Đệ đệ kia của ngươi là dạng người gì, ngươi đều rõ ràng hơn ai khác, bổn phận thành thật, trọng tình trọng nghĩa! Lúc ngươi nói những lời này, ngươi có nghĩ đến ông ấy là đệ đệ của ngươi không? Hiện tại đệ đệ của ngươi đã chết, ngươi xem cho dù ăn tết, một nhà chúng ta cũng không có một chút màu đỏ, đều giữ đạo hiếu cho lão nhân nhà chúng ta! Ngươi nhìn lại ngươi, cho dù ngươi đã gả ra ngoài, không cần giữ đạo hiếu cho đệ đệ ngươi. Nhưng ngươi về nương gia, mặc hoa hòe lộng lẫy, có từng nghĩ tới đệ đệ ngươi vừa mới chết nửa năm? Sao ta có thể cho ngươi sắc mặt tốt chứ?”
Bà Tôn từ đám người, lại đây bênh vực kẻ yếu: “A, ai nói không phải chứ? Thân đệ đệ đã chết không đến nửa năm, tới cửa mặc hoa hòe lộng lẫy, vừa thấy đã không để bụng, không quan tâm đến đệ đệ. Ta thấy phía sau có phải Lý Thiết Trụ hay không? A, thật đúng là Lý Thiết Trụ! Nếu Lý Thiết Trụ không theo tới, chúng ta còn tưởng ngươi tái giá đấy! Rốt cuộc đại cô nương tiểu tức phụ mới ăn mặc tươi đẹp như vậy!”
Vừa rồi lúc Triệu Thúy Hoa vào thôn đã bị bà Tôn chèn ép, lúc này lại bị bà Tôn nói như vậy, lập tức mắng: “Đây là chuyện người Triệu gia chúng ta, liên quan rắm gì đến ngươi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây