Triệu Linh Chi cười, lắc đầu: “Nãi nãi, con không có mặt ủ mày ê, con đang tự hỏi một vấn đề! Từ đêm qua đến giờ xảy ra nhiều chuyện, khiến con ý thức được, độc mộc khó thành rừng! Nếu không có tộc nhân trợ giúp chúng ta, chúng ta sẽ rất bị động, hơn nữa sẽ bị người ta vây công, sẽ bị bắt nạt. Con nhớ tới lúc trước nãi nãi nguyện ý dẫn dắt tộc nhân cùng nhau gieo trồng lá tỏi vàng, để mọi người cùng nhau kiếm tiền, cũng là ý tưởng đoàn kết tộc nhân, lớn mạnh tộc nhân.”
Triệu lão thái nghe được tôn nữ nói, vươn tay tràn đầy nếp nhăn lại khô khốc sờ đầu cháu gái: “Linh Chi nhà ta chính là thông minh, suy nghĩ thấu đáo! Một nhà toàn người già nữ nhân và trẻ em chúng ta, nguyên nhân chính là vì có tộc nhân giúp đỡ, chúng ta mới không bị người ta bắt nạt!”
Triệu Linh Chi gật đầu: “Nãi nãi, con nhớ kỹ! Về sau nếu con phát hiện cơ hội tốt để kiếm tiền, sẽ dẫn dắt tộc nhân cùng nhau kiếm tiền, khiến cả tộc Triệu thị chúng ta lớn mạnh.”
Lúc này Triệu Chí Hằng cũng cảm khái nói: “Hôm nay đi huyện thành, Chí
Minh ca và con cùng nhau chạy trước chạy sau, thực sự vất vả! Bởi vì đi đến vội vàng, thậm chí trên người con không mang tiền, giữa trưa ăn một chén mì, vẫn là Chí Minh ca mời. Nương, con là một người đọc sách bên trong tộc Triệu thị, tuy con không có công danh, nhưng con có thể dạy bọn họ biết chữ, tính toán, không nhận quà nhập học của bọn họ, nương xem thế nào?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây