Lúc này trên phần mộ đã bao trùm tuyết đọng thật dày, quạnh quẽ mà lại hiu quạnh.
Triệu Linh Chi đi vào trước mộ, quỳ trên mặt đất dập đầu với Cố Vân Hòa: “Vân Hòa cô nương, người nhà của ngươi tới tìm ngươi!”
Cố Minh Tuyên quỳ một gối trên mặt đất, đôi mắt hồng hồng, nước mắt theo
khóe mắt chảy xuống: “Vân Hòa, ca ca đưa muội về nhà.”
Cố Tam và Cố Tứ đã bắt đầu làm sạch tuyết đọng trên nấm mồ, lộ ra mộ phần nho nhỏ lẻ loi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây