Chu Lương Hải giống như con chó ghẻ, da mặt dày: “Đúng là ta ăn no nên ra ngoài đi dạo đấy. Con người ta không có tật xấu gì chỉ thích cởi quần đánh rắm, làm điều thừa! Bắt kẻ trộm thì phải có tang vật, các ngươi bắt được ai thì cứ bắt người đó! Ta không trộm đồ, các ngươi có bắt ta cũng vô dụng. Hãy mau thả ta ra!”
Triệu Chí Hằng nghe vậy thì tức giận đến mức bước lên phía trước đá vào người Chu Lương Hải: “Miệng lưỡi sắc bén, ăn nói bừa bãi, thật xem Triệu gia chúng ta dễ bắt nạt sao! Ngày mai sẽ đưa các ngươi đi gặp quan, gặp Huyện thái gia rồi thì các ngươi giải thích cẩn thận với Huyện thái gia đi!”
Triệu Chí Hằng không tiếp tục nói nhảm, chia chậu tuyết vừa mang vào làm đôi rồi đổ lên người Chu Lương Mộc và một người đang ngất xỉu khác.
Tuyết trong đêm rất lạnh, đập vào mặt Chu Lương Mộc và một người khác, chỉ một lúc sau Chu Lương Mộc đã tỉnh lại.
Chu Lương Mộc vừa lạnh vừa đau, mở mắt ra thì nhìn thấy xung quanh đèn
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây