Triệu Chí Quang gật đầu nói: “Các ngươi nói đúng, ta cũng cảm thấy hiện tại Ngô quản gia đối với ta càng khách khí hơn trước. Giờ nghĩ lại, không lấy bạc, đúng là có nhiều chỗ tốt hơn. Hôm nay gặp phải nhiều chuyện như vậy, các ngươi nghỉ ngơi sớm một chút, sáng mai còn lên đường.”
“Chí Quang thúc, người cũng nghỉ ngơi sớm một chút.” Triệu Linh Chi tiễn Triệu Chí Quang rời đi, so với thời điểm ban đầu đi phủ thành hiện tại đã có thể bớt lo âu hơn đôi phần.
Chờ trong phòng chỉ còn lại hai thúc cháu, Triệu Linh Chi nhìn tam thúc.
Triệu Chí Hằng bị Triệu Linh Chi nhìn có chút ngượng ngùng, lấy hai tay sờ mặt: “Linh Chi, ngươi nhìn chằm chằm ta như vậy làm gì? Trên mặt ta có dính gì à?”
Triệu Linh Chi cười khẽ, lắc đầu: “Không phải, ta cảm thấy tam thúc hiện tại khi cân nhắc vấn đề đã suy nghĩ toàn diện, thành thục và chững chạc hơn, nãi nãi nếu biết, chắc chắn sẽ rất vui vẻ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây