Lúc đó cha nương ngươi và đại ca ngươi có thể cho chúng ta mượn nhiều tiền như vậy, đã là một ân tình lớn như trời, trong lòng ta rất biết ơn. Ngươi là nhi tức phụ nhà chúng ta, cũng là nữ nhi của bọn bọ, tuyệt đối đừng vì chuyện tiền bạc gây khó dễ khiến hai nhà lúng túng.”
Vân thị nghe bà bà nói, trong lòng rất cảm kích: “Nương, nương thật tốt!”
Triệu lão thái cười cười: “Ngươi cũng tốt, bên nhà mẹ đẻ ngươi cũng không tệ! Trên đời không có gia đình hoàn hảo tuyệt đối, dù thế nào cũng là một nhà thông gia tốt, thời điểm khó khăn có thể giúp đỡ nhau một chút, nói không chừng có thể cố gắng vượt qua cửa ải khó khăn! Nếu như quá khắt khe, thì sẽ không có chỗ tốt.”
Triệu lão thái không có nhà mẹ đẻ, nhưng bà đối xử tử tế với nhà mẹ đẻ Vân thị. Ngay cả nhị nhi tức phụ Liễu thị trước kia, tuy bà không hài lòng, nhưng Triệu lão thái vẫn chuẩn bị đồ đạc ngày lễ ngày tết cho Liễu thị về nhà mẹ đẻ.
Thấy các trưởng bối nói xong chuyện chính, Triệu Ngọc Khải nói: “Nãi nãi, lúc nãy chúng ta chạm mặt Vương Phú Quý ở chỗ vườn táo! Tuy hắn ta không tiến vào vườn trái cây của chúng ta, thế nhưng hắn ta lại thò đầu vào rừng táo của chúng ta nhìn, chắc chắn không có ý tốt! Ta và đại tỷ đã trao đổi dọc đường đi, dựng một nhà lá trên núi, sẽ để người nhà chúng ta trông coi ở trên đó, hoặc là chúng ta sẽ mời người!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây