“Ôi, vậy phải đợi cây táo bị những người đó phá hoại thì chúng ta mới có hành động sao?” Triệu Ngọc Khải không hiểu, cậu nghĩ rằng phải phòng ngừa chu đáo.
Triệu Linh Chi thấy đệ đệ hiểu lầm, vỗ vỗ đầu đệ đệ: “Đương nhiên không phải, nãi nãi và tam thúc không đồng ý bởi vì đệ phải ở nhà đọc sách luyện võ, bỏ một đứa trẻ mới mười một tuổi như ngươi ở trên núi, không chỉ làm lỡ thời gian học tập tốt đẹp của đệ, hơn nữa đứa trẻ choai choai như đệ ở một mình, dù có gặp người xấu đến phá hoại thì cũng đánh không lại!”
Triệu Ngọc Khải bừng tỉnh hiểu ra: “Tỷ tỷ không phản đối trông coi vườn trái cây, chỉ nói là không cho ta đến, vậy chúng ta có thể tìm những người khác trong thôn!”
“Đúng vậy, chúng ta đi về nói với nãi nãi, tính toán một chút, xem trong thôn chúng ta có người thích hợp không.” Triệu Linh Chi gật đầu, không ai trông coi, nàng thật sự lo lắng những người kia giở trò xấu, phá hoại vườn trái cây của bọn họ.
Về đến nhà, vừa vào cửa đã ngửi thấy hương thơm ngào ngạt, hơn nữa mùi hương này còn hơi kỳ lạ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây