“Vốn ta đến không phải để phá hoại, cũng không trộm, ngươi đừng hiểu lầm ta!” Vương Phú Quý đứng lên phủi phủi bùn đất trên y phục: “Ngày hôm nay con chó nhà ngươi không cắn được ta thì cũng thôi, nếu dám cắn ta, ta sẽ bám lấy các ngươi, nằm ở cửa nhà các ngươi không đi!”
Nói xong, Vương Phú Quý nghênh ngang bước đi ngay trước mặt Triệu Linh Chi, Triệu Ngọc Khải.
Ngoài mặt thì cây ngay không sợ chết đứng, thực ra nội tâm đang rất sợ hãi.
Thấy Vương Phú Quý đi, Triệu Ngọc Khải giậm chân: “Đại tỷ, cứ để mặc Vương Phú Quý đi như vậy à?”
Triệu Linh Chi nhướn mày, nhìn thoáng qua đại đệ đệ đang rất tức giận: “Vương Phú Quý nói đúng, chúng ta vẫn chưa bắt được hắn phá hoại vườn trái cây, dù muốn đánh hắn một trận thì cũng không có lý do gì nha! Loại vô lại này, chọc lông tốn bốn lượng, đệ không sợ hắn ta lừa chúng ta à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây