Giờ ngươi có cơ hội đến huyện thành làm nha dịch, nếu nói muốn tách khẩu, kể cả có ý tốt cũng có thể khiến cha mẹ và những huynh đệ khác không biết ơn! Ngươi phải nói rõ lợi và hại cho họ, nếu họ đồng ý thì tách khẩu, còn không thì ngươi phải từ từ!”
Tôn Quảng Nguyên ngạc nhiên, sau đó chợt hiểu ra: “Triệu đại nương, cảm ơn người đã nhắc nhở. Ta chỉ định làm giống Chí Quang, không để người nhà không thể tham dự khoa cử vì việc của ta, thế nhưng ta quân mất suy nghĩ đến cảm nhận của anh chị dâu và cha mẹ của ta. Nếu ta nói thẳng là muốn tách khẩu, có khi chẳng những họ không muốn, mà còn nghĩ ta có mối tốt thì định bỏ rơi họ.”
Triệu lão thái gật đầu: “Đúng vậy, tóm lại ngươi phải để ý chút nguyên tắc khi đối nhân xử thế, hơn nữa ngươi còn chưa thành thân, vẫn phải nhờ cha mẹ lo liệu giúp chuyện hộ sự. Đúng rồi, Quảng Nguyên, ngươi cũng đã 21, rốt cuộc thích nữ tử thế nào? Ngươi cứ nói với ta, có khi ta còn có thể làm mai cho ngươi.”
Nghe thấy vậy, gương mặt Tôn Quảng Nguyên đỏ bừng, hơi xấu hổ. Cơ thể cao to, cường tráng lại tay chân khúm núm, không hề tự nhiên như ban nãy: “Đại nương, ta… Ta không muốn thành thân.”
Triệu lão thái sửng sốt, cười ngượng: “Ngươi đừng trách đại nương nhiều chuyện, nương ngươi hay than thở trước mặt ta, hỏi ngươi thích người như thế nào, ngươi đều không muốn, nên bà ấy cũng rầu rĩ. Nếu ngươi có tâm sự, kể cả khó nói với người khác, thế nhưng vẫn có thể nói cho cha mẹ. Cha mẹ ngươi đều là người thông minh, họ có thể nghĩ cách giúp ngươi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây