Triệu Chí Hằng cũng chạy tới, sờ lưng ngựa: “Linh Chi, chúng ta mang con ngựa này đến huyện thế nào bây giờ? Giờ cũng chiều rồi, hơn nữa ta cũng không biết cưỡi ngựa!”
Triệu Linh Chi ngẫm nghĩ: “Hay là chúng ta cứ giấu con ngựa này đi trước đã?”
Triệu Chí Hằng gật đầu: “Vậy giấu ở hang núi lần trước chúng ta giấu trâu, tránh khi chúng ta dắt ra lại có người nhìn thấy rồi báo cho Chu gia! Phòng khi thì ngựa vừa đến tay lại bay mất!”
Lần trước nhặt con lừa của bà mối, rồi nhặt trâu của nhà Triệu Thúy Hoa, bây giờ lại còn nhặt được ngựa của Chu gia.
Ban đầu Triệu Chí Hằng tốt bụng, cảm thấy không nên làm như thế, tuy nhiên bây giờ Triệu Chí Hằng đã hoàn toàn thích ứng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây