Tống thị không ngẩng đầu lên, tiếp tục tìm kiếm: “Ta đang tìm giấy hôn ước của Lương Tài và Triệu Linh Chi, chúng ta mang theo. Nếu Triệu Linh Chi thức thời, là người hiểu lễ nghĩa hiểu quy củ, ngày mai sẽ định ra thân phận thiếp thất của Triệu Linh Chi, ta cũng có thể cùng nhi tử xem xét kỹ chuyện cưới xin.”
“Nếu Triệu Linh Chi không biết tự lượng sức mình, còn có ý đồ chiếm vị trí chính thê của con ta, chúng ta cứ nhân dịp này trực tiếp hủy bỏ hôn ước, miễn cho con trai nhớ nhung suốt ngày, sao còn có tâm trạng đọc sách?”
“Nhưng mà, chuyện này... chuyện này có phải quá đột ngột rồi không?” Địa chủ Chu do dự: “Có nến bàn trước với Lương Tài không?”
Tống thị lắc đầu: “Đừng nói gì hết, đương gia. Chúng ta là người từng trải, không thể nuông chiều Lương Tài. Đến Huyện thái gia cũng biết Chu thị bị mấy người trộm cắp làm ảnh hưởng thanh danh, còn bắt Lương Tài trông coi tộc nhân. Nếu ông ấy biết Lương Tài có một môn hôn sự như vậy, vậy Lương Tài nhà chúng ta không phải càng bị xem thường ư?”
‘Nếu bây giờ chúng ta không từ hôn, vài năm sau khi tin này bị lan truyền rộng rãi ra ngoài, chúng ta mới đi từ hôn, người khác sẽ càng mắng chúng ta là kẻ vong ân phụ nghĩa. Giờ có sẵn lý do, chúng ta không nắm lấy, chẳng phải là đồ ngốc sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây