Nghe nàng nói như vậy, Triệu lão thái sửng sốt: “Ồ, Lý thị đó cũng khá tốt. Những người phụ nữ khác mà không sinh được hài tử trong nhiều năm như thế thì sớm đã không trụ được nữa rồi. Còn bà ấy thì khác, mặc dù tâm tình có bị ảnh hưởng ít nhiều nhưng bản tính không thay đổi.”
Vân thị cảm thấy hơi lo lắng: “Nhưng mà nương, lỡ như cô nương đó giống như cô cô không thể sinh hài tử thì phải làm sao bây giờ?”
Triệu Bán Hạ dở khóc dở cười: “Đại tẩu, tẩu đã quên nhà chúng ta có một thần y rồi đấy hả? Nếu Linh Chi có thể chữa khỏi cho Lý thị thì còn sợ không trị hết cho chất nữ của bà ấy sao? Hơn nữa, về vấn đề sinh hài tử nối dõi tông đường thì chưa chắc vấn đề do cô nương ấy.”
Triệu Linh Chi mỉm cười giải thích với mọi người: “Lý thị có mang cho nên mới mang theo chất nữ nhà mẹ đẻ đến nhờ ta kiểm tra cho chất nữ của bà ấy một chút.
Bởi vì bà ấy cho nên làm ảnh hưởng đến chuyện hôn nhân của chất nữ nhà mẹ đẻ. Cũng có mấy nhà đến làm mai nhưng đều không thành công, cho nên Lý thị cảm thấy vô cùng áy náy. Hoàn cảnh nhà Thừa Dương bá cũng đơn giản, nề nếp gia đình tốt. Năm đó bọn họ chọn đi chọn lại, chọn tới chọn lui mới chọn được Chu Thành Nguyên, từ đó có thể thấy được nhà đó thực sự rất yêu thương nữ nhi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây