“Mới không có nghĩ ngợi lung tung!” Triệu Linh Chi vội vàng phản bác, ghé vào bên tai tam thúc: “Lúc nãy ta nhìn thấy Tiểu Hắc Hổ đang cắn dây thừng của con bò đó, nói không chừng đã đứt rồi, bò liền chạy mất! Bất kể có tìm thấy hay không, dù sao vẫn chưa đến lúc ăn cơm, có thời gian mà. Tam thúc, người cùng ta qua bên phía rừng cây bên kia xem xem đi! Nếu như thật sự có thể nhặt được một con bò, còn có thể kiếm được không ít bạc!”
Triệu Chí Hằng bị làm ồn đến tâm hoảng ý loạn, cảm xúc bất định, dù sao thì cũng đọc sách không vô nữa: “Vậy được, ta đi nói với đại tẩu một tiếng rồi chúng ta ra ngoài xem xem!”
Triệu Chí Hằng dẫn theo Triệu Linh Chi ra khỏi thôn, đi thẳng theo con đường Triệu Thúy Hoa, Lý Thiết Trụ rời đi lúc nãy.
Đi mãi đi mãi, liền thấy Triệu Thúy Hoa, Lý Thiết Trụ hoảng hốt lo sợ chạy hướng vào trong rừng cây, còn đầu bên kia con bò điên cuồng chạy đi đó, đâu đó lung tung, chỉ chốc lát sau liền chạy vào bên trong rừng, không còn thấy bóng dáng.
Mặc dù trên đất có dấu chân, nhưng Triệu Thúy Hoa và Lý Thiết Trụ căn bản không đuổi kịp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây