“Lúc trước không phải Trương đại nhân nói thôn trang kia đều bị nhiễm ôn dịch sao, có thể ngăn cách 500 người với 500 người hay không, khoảng cách phải xa, ít nhất trên 200 mét.” Khưu Tiểu Ngư nói.
“Vì sao lại làm như vậy?” Gương mặt Khưu Văn Vũ kỳ lạ nhìn Khưu Tiểu Ngư.
Sao có cảm giác khi Khưu Tiểu Ngư nói về Trương đại nhân, giống như chỉ là gọi một người, hoàn toàn không có lòng kính sợ quan viên như vậy.
“Chuyện này ngươi đừng quản, tóm lại cứ tách ra chữa trị sẽ có lợi cho ta.” Khưu Tiểu Ngư nói.
“Tiểu Ngư, lần này muội không nên ra tay, muội yên tâm đi, có đại phu khác chắc chắn có thể chữa khỏi cho bọn họ, không cần muội sử dụng những năng lực đó.” Vẻ mặt Khưu Văn Vũ nghiêm túc nhìn Khưu Tiểu Ngư.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây