Quả nhiên ý nghĩ của nàng đúng, hệ thống chỉ biết kiểm tra người bệnh tuyên bố nhiệm vụ, sau đó phán định người bệnh đã khỏi hẳn chưa, hoàn thành nhiệm vụ thì cho khen thưởng.
Khưu Tiểu Ngư đã có thể mặc sức tưởng tượng cuộc sống tốt đẹp sau này nằm yên cũng nhận được khen thường cuồn cuộn không ngừng.
“Sư phụ, lần này ta làm thế nào?” Lý Quải Tử tới đây tranh công.
“Không tệ, đây là khen thưởng cho ngươi.” Khưu Tiểu Ngư cầm lấy mấy viên kẹo giải độc cho Lý Quải Tử.
“Đây là thứ gì thế?” Lý Quải Tử vươn tay nhận lấy, cầm một viên kẹo đưa tới chóp mũi ngửi, cẩn thận ngửi một lát, mùi thuốc nhàn nhạt, còn có vị ngọt thanh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây