“Ta cũng rất vui.”
Tiêu Lạc Trạch cười, Khưu Tiểu Ngư chính là thẳng thắn như vậy, hắn cũng thích Khưu Tiểu Ngư như vậy.
Hai người ở trong phòng ngọt ngấy một lúc lâu, mãi đến khi hạ nhân tới thông báo dùng bữa, hai người mới đi ra ngoài.
“Có cần ta ôm huynh ra ngoài không?” Khưu Tiểu Ngư hỏi.
Gương mặt Tiêu Lạc Trạch tối sầm lại: “Không cần.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây