Sắc mặt hai đám người âm trầm, cảm thấy Khưu Tiểu Ngư không biết tốt xấu, cố chấp muốn tới đoạt đồ của bọn họ.
Khưu Tiểu Ngư thở dài, sao lại không nghe hiểu tiếng người như vậy, cố chấp bức nàng ra tay?
Nhìn thoáng qua thanh lam nhà mình, nàng tính toán một chút, nếu dùng tốc độ nhanh nhất đánh ngã đám người này sẽ tiêu hao bao nhiêu?
Tính đến tính đi, Khưu Tiểu Ngư cảm thấy có thể được.
Dù sao không thể vì đám người này mà chậm trễ chuyện của nàng, cánh rừng này vốn không thuộc về ai, mà đám người trong giang hồ này lại vì linh thú mà chiếm làm của riêng, không cho thôn dân bình thường vào núi, đúng là quá đáng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây