“Khưu tỷ tỷ hỏi các ngươi đấy, xong chưa?” Thường ngày cũng không phải chưa từng ăn thịt thỏ, nhưng không biết vì sao nhìn Khưu Tiểu Ngư chảy nước miếng, vậy mà hắn ta cảm thấy đói bụng.
“Nhị thiếu gia, sắp xong rồi.”
Còn có người nào khổ hơn ám vệ bọn họ?
Người khác đánh đánh giết giết bảo vệ chủ nhân, mà bọn họ cả ngày đi theo Tiêu Lạc Vân, chạy hết cánh rừng này tới cánh rừng khác, chỉ vì thỏa mãn dục vọng đi săn của Tiêu Lạc Vân.
Tuy bắn mấy năm không bắn trúng con mồi, đây cũng là nguyên nhân vì sao bọn họ không tin con thỏ này là Tiêu Lạc Vân bắn trúng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây