Tuy biết Diệp Lăng Vân và La Cảnh Hà bị thương có khả năng không phải bọn họ đánh, nhưng bọn họ cười quá khó nghe, Khưu Tiểu Ngư không tính toán tha cho bọn họ.
“Bị đánh đúng là tàn nhẫn.” Lưu Vân vui sướng khi người khác gặp họa nói.
Lại Tư trợn tròn mắt.
Biết có Khưu Tiểu Ngư ở đây, bọn họ lại trọng thương cũng có thể chữa trị, nếu không Lưu Vân đã không phải vui sướng khi người khác gặp họa như thế.
Diệp Lăng Vân đau đến co giật, nghe thấy lời Lưu Vân nói ước gì có thể đứng dậy đánh hắn ta một trận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây