Không nghĩ tới mới ra khỏi thành Vân Yên một ngày, đường còn chưa đi được nửa, lúc chạng chạng cách điểm dừng chân kế tiếp còn một khoảng nữa.
Tiêu Mộc Trạch chuẩn bị dẫn theo hai thuộc hạ của mình ban đêm lên đường, chỉ cần một canh giờ là có thể tới điểm dừng chân kế tiếp.
Kết quả trong không trung bắt đầu có mưa rơi.
“Vương gia, mưa quá to, ngựa không nhìn được đường.” A Tam lau nước mưa trên mặt nói.
Loại thời tiết này mưa rét lạnh thấu xương, cho dù bọn họ có nội lực chống đỡ vẫn cảm thấy rét lạnh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây