“Cho nên cả nhà ngươi chỉ còn mình ngươi sao?” Vẻ mặt Khưu Tiểu Ngư thương hại nhìn Tưởng Ngạo Thạch, già như vậy rồi, nhi tử nhi tức mất tích, cháu gái cũng bị người ta đánh tráo, đúng là bi thảm.
Ngay khi Tưởng Ngạo Thạch ấp ủ cảm xúc lần nữa, nói càng thêm bi thảm về thân thế của mình.
“Tiểu Ngư, Văn Vũ, cơm đã nấu xong, nhanh qua giúp đỡ bưng đi.”
Trương Tiểu Linh vừa bưng đồ ăn, vừa kêu vào trong sân.
Tưởng Ngạo Thạch đang ấp ủ nước mắt, răng rắc một tiếng không còn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây