Đối phương không nghĩ tới khách điếm này còn có người, nhìn thấy Khưu Tiểu Ngư và Lý Quải Tử còn hơi sửng sốt.
“Ồ, chưởng quầy, không nghĩ tới khách điếm rách nát này cũng có khách nhân, xem ra là có tiền trả nợ.”
Chưởng quầy kia vừa thấy tráng hán xuất hiện, lập tức cố nở nụ cười, nhưng tươi cười giống y như bị người ta bóp cổ, còn khó coi hơn khóc.
Lý Quải Tử vừa thấy tráng hán thì vẻ mặt cảnh giác, trải qua chuyện tối qua, cả người giống y như chim sợ cành cong.
Dù sao bay tới bay lui trên nóc nhà như vậy, Lý Quải Tử vẫn là lần đầu tiên trải qua.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây