“Nếu giết dễ dàng như vậy, còn cần tính kế nhiều năm ư? Đúng rồi, Tiêu Mộc Trạch đâu, có tra được hành tung của hắn không? Lúc trước nhận được tin không phải nói hắn đã rời khỏi thành Tương Trang sao?” Tưởng Thi Ngữ hỏi.
“Đến thành Thượng Đức, nghe nói mở cửa hàng hoàng gia.”
“Mở cửa hàng? Lại làm cái gì vậy?” Tưởng Thi Ngữ nhíu mày.
“Nói là bán vật phẩm hiếm lạ gì đó, gọi là xe đạp, còn có quạt và đèn.”
Hắc y nam nhân quỳ trên đất cũng lộ ra vẻ mặt nghi ngờ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây