“Yên tâm đi Lý Chính thúc, ta hiểu, không giao tiền thì không viết khế đất, mảnh đất này không bao giờ là của cá nhân mình, nếu nha môn nói lấy đi liền lấy đi, người khác chiếm thì mình cũng không đi nói được, cái này vì nghĩ cho bản thân cũng phải sớm cầm khế đất trong tay mới yên tâm.” Tô Mộc Lam tiếp tục nói.
“Đúng, chính là đạo lý này, ngươi nếu như đã biết thì rất tốt.”
Bạch Khang Nguyên đem cuốc vác lên vai mình, “Vậy được, ta cũng không nói nhiều lời, đi trước đây.”
“Lý Chính thúc đi thong thả.”
Tô Mộc Lam đi phía trước tiễn hai bước, lúc này mới trở về dẫn theo đám nhóc Bạch Lập Hạ trồng mầm khoai lang.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây