Bạch Thạch Đường thấy trong tay Vạn Tân Nguyệt đúng là cầm sách, không giống như là đi ra ngoài gặp rắc rối nên cũng không trách móc nặng nề quá nhiều, chỉ lườm cô bé một cái, nói “Sau này nếu muốn đi ra ngoài thì phải nói một tiếng cho ổn thỏa, hơn nữa không thể trở về muộn như vậy.”
Thấy Bạch Thạch Đường không kiên trì truy hỏi, trong lòng Vạn Tân Nguyệt lâu tức nhẹ nhàng thở phào, gật đầu lia lịa như con gà mổ thóc “Vâng thưa tứ thúc thúc, cháu nhớ kỹ rồi, sau này đi ra ngoài nhất định ăn ngay nói thật, cũng nhất định trở về sớm một chút.”
“Được rồi, mau ăn cơm, đồ ăn nguội hết rồi.” Tô Mộc Lam thúc giục và gắp đồ ăn cho mấy đứa trẻ.
Mọi người thấy thế, vội vàng ăn cơm.
Mấy ngày sau, cả nhà đều vô cùng bận rộn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây