“Tô tẩu tử yên tâm, ta sẽ cố gắng thuyết phục bên phía nhạc phụ, Tô tẩu tử cứ việc yên tâm là được, đến lúc đó ta đảm bảo Tô tẩu tử còn kiếm được nhiều tiền hơn so với bây giờ.”
“Chuyện kiếm nhiều tiền hay ít tiền này, vẫn còn chưa khả quan lắm.”
Tô Mộc Lam nói, “Ngô chưởng quầy cũng thấy rồi đấy, ta chỉ tới chợ lập một quầy hàng, bán chút đồ ăn vặt kiếm tiền trang trải cho việc mua sắm trong gia đình, việc buôn bán cũng coi như không có trở ngại gì, đồ dùng trong gia đình cũng khá đầy đủ rồi, nếu có xảy ra chuyện gì thì muốn nghỉ bán thì nghỉ, không bị gò bó gì cả.”
Đúng là không cần nhất định phải vội vàng cung ứng đồ ăn cho Ngụy Ký, cũng không muốn lao vào một vũng nước đục để tranh giành.
Ngô Trác Viễn là người thông minh, nghe lời nói của Tô Mộc Lam đã hiểu ra vấn đề.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây