Nói Bừa Công Pháp, Đồ Nhi Ngươi Thật Đã Luyện Thành?

Chương 369: Đại tông sư truy sát

Chương Trước Chương Tiếp

Cẩn thận đào linh dược địa linh căn lên, linh dược địa linh căn dài ba tấc, to bằng ngón tay cái, bề mặt được bao bọc bởi một lớp vải trắng mỏng.

Nhìn như một củ cải trắng non.

“Mạnh huynh, cẩn thận một chút, đừng làm rách chiếc áo của địa linh căn, nếu không không có vật đựng linh dược, sau khi rách áo linh căn thì tác dụng của linh dược địa linh căn sẽ mất đi.”

Mạnh Thư Thư nhắc nhở.

“Hiểu rồi!”

Mạnh Trùng đào một linh dược địa linh căn, cẩn thận cho vào túi, chiếc áo linh căn tuy mỏng nhưng dai, không dễ bị hỏng.

Hai người đào quanh cây đại thụ bên ngoài hang đá, tổng cộng đào được tám linh dược địa linh căn.

“Mạnh huynh, cất đi.”

Mạnh Thư Thư đưa toàn bộ linh dược địa linh căn cho Mạnh Trùng.

“Không vấn đề gì!”

Mạnh Trùng cất linh dược địa linh căn vào túi, nhét vào trong ngực.

“Đi nào, vào bảo địa!”

Bên ngoài hang động, phát hiện ra địa linh căn - linh dược bát phẩm, thấy vậy hẳn bên trong linh dược thánh địa ắt hẳn có linh dược phẩm cấp còn cao hơn.

“Được!”

Mạnh Thư Thư gật đầu.

Vừa bước vào hang động, vẻ mặt Mạnh Trùng đột nhiên thay đổi.

Hai bóng người đột nhiên tới gần, khí thế đáng sợ như thiên uy giáng thế.

Đại Tông Sư!

Cường giả Đại Tông Sư thực thụ!

Cả hai đều mặc áo choàng đen, một người trong số họ chính là tên nửa bước Đại Tông Sư đã bỏ đi.

Nhưng người còn lại mặc áo choàng đen, trên mặt đeo mặt nạ trùm đầu, chỉ để lộ đôi mắt, đó chính là một Đại Tông Sư thực thụ.

Khi nhìn thấy Đại Tông Sư này, sắc mặt Mạnh Trùng bỗng thay đổi, cuối cùng hắn cũng hiểu tại sao khi nhìn thấy người áo choàng đen lại có cảm giác quen thuộc đến vậy.

Trang phục của họ gần như giống hệt với của Đại Tông Sư áo choàng đen đã đến vùng Biên Hoang để bắt Tố Linh Tú!

Nhưng Đại Tông Sư xuất hiện trước mắt, từ cách ăn mặc cho đến trang phục đều giống hệt với Đại Tông Sư kia, không có gì khác biệt!

“Là kẻ thù của sư muội!”

Trong lòng Mạnh Trùng bỗng chấn động, tuyệt đối không thể tưởng tượng được, thế lực nhắm vào Mạnh Thư Thư lại chính là kẻ thù của sư muội, đối phương đang tìm kiếm linh dược chẳng phải cũng là vì muốn nhắm vào sư muội sao?

“Ngươi chính là Tạ Lăng Phong? Đừng hòng lừa được ta!”

Đại Tông Sư áo choàng đen lạnh lùng nói.

“Được thôi, ta nói thật, kỳ thực ta là Hồ Sơn ở Kiếm Tôn Nhai!”

Mạnh Trùng vẻ mặt nghiêm trọng nói.

“Hừ, vậy thì thế nào?”

Đại Tông Sư áo choàng đen giơ tay tùy tiện ra một đòn trấn áp phía dưới.

“Đi!”

Mạnh Trùng đã chuẩn bị trước, nhanh chóng túm lấy gáy của Mạnh Thư Thư, thân hình trong nháy mắt di chuyển sang ngang, tránh được đòn tấn công đó.

Ầm ầm!

Thân hình bay vút lên không, trong nháy mắt đã cách xa.

Thân pháp Nộ Lôi Hoành Không!

Toàn bộ người giống như một tia sét, ngang dọc trên bầu trời, tốc độ nhanh đến mức không tưởng!

Đại Tông Sư áo choàng đen giận dữ hét: “Trốn đi đâu!”

Vội vàng đuổi theo giết chết.

“Bản Gia, cái mạng của ngươi thật đáng giá, không thể so sánh được với một chiếc túi đựng đồ, ngươi nợ ta hai chiếc túi đựng đồ, có biết không?”

Mạnh Trùng lẩm bẩm.

Cảm nhận được tiếng động khủng khiếp sau lưng không ngừng đuổi giết, nét mặt Mạnh Trùng hơi thay đổi, vội vàng giơ tay ra sau, trực tiếp treo Mạnh Thư Thư lên lưng mình.

Lưng dựa lưng vào nhau.

Như vậy, Mạnh Thư Thư đã trở thành đối mặt trực diện với Đại Tông Sư đang đuổi giết phía sau!

Lúc này, sắc mặt Mạnh Thư đã tái xanh.

Khốn kiếp, ta thế mà lại thành khiên thịt rồi ư?

Ầm ầm!

Tốc độ của Đại Tông Sư đó không chậm, nhưng muốn đuổi kịp Mạnh Trùng thì gần như không thể, hắn ta lập tức chém ra một nhát, đao mang kinh người, trong nháy mắt đã chém giết tới.

Nhưng vì khoảng cách giữa họ khá xa nên khi đao mang chém tới, uy lực gần như biến mất.

Tuy nhiên, đó dù sao cũng là một đòn tấn công của Đại Tông Sư!

“Bản Gia, nhanh ra tay đi!”

Mạnh Trùng không quay đầu lại, một tay túm lấy gáy Mạnh Thư Thư, treo hắn lên lưng mình, một bên thì điên cuồng chạy trốn!

“Giết!”

Mạnh Thư Thư nhìn thấy đao mang của Đại Tông Sư đánh tới, mặt cũng tái mét, người đầu tiên phải đối mặt chính là hắn, lúc này đúng là trở thành lá chắn thịt rồi!

Hắn đột nhiên điểm mạnh cây bút lớn trong tay, đây là một đòn toàn lực.

Hắn muốn chống đỡ lại đao mang gần như tan biến đó.

Phụt!

Đao mang ngay lập tức vỡ tan dưới một đòn của hắn ta, nhưng dư chấn vẫn ập vào người hắn ta.

Phụt!

Mạnh Thư Thư phun ra một ngụm máu, hắn cảm thấy ngũ tạng lục phủ của mình như muốn vỡ vụn.

“Bản Gia, làm tốt lắm!”

Mạnh Trùng khen ngợi.

Thân hình mượn lực của đòn tấn công đó, trong nháy mắt tăng tốc, khéo xa khoảng cáhc với vị Đại Tông Sư kia!

“Mạnh huynh, treo ta ra đằng trước đi!”

Mạnh Thư Thư thở hổn hển nói.

“Bản Gia, tốc độ chạy trốn của ta nhanh hơn, ngươi ở đằng trước sợ không chịu được gió mạnh, vẫn nên treo ở sau lưng ta an toàn hơn!”

Mạnh Trùng thành thật nói.

Mạnh Thư Thư mặt đen thui, mẹ nó, đúng là xem ta là lá chắn thịt rồi!

Thấy Đại Tông Sư đó bắt đầu thu hẹp khoảng cách từng chút một, mặt hắn ta lại tái mét.

“Mạnh huynh, chạy nhanh đi!”

Đại Tông Sư vừa ra tay, người đầu tiên phải đối mặt với uy thế của Đại Tông Sư chính là hắn!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 35%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)