Nói Bừa Công Pháp, Đồ Nhi Ngươi Thật Đã Luyện Thành?

Chương 360: Có nhiều fan nữ

Chương Trước Chương Tiếp

Đỗ Ngọc Anh hai mắt nhìn chằm chằm vào thiếu niên kia, không muốn rời mắt đi dù chỉ một giây, chính thiếu niên này đã hộ tống cô trở về phủ của Đỗ Hầu Vương.

Hôm nay, ngay tại Thất Tinh Học Cung này, lần đầu tiên trong lịch sử, có người đánh nổ Đại Tông Sư bằng một chưởng!

Đôi mắt của nữ tử mặc đồ trắng toát lên những sắc thái không sao diễn tả được, thoang thoảng dường như có chút dịu dàng.

Hứa Viêm thở dài một tiếng, rốt cuộc thì mình vẫn còn quá yếu, kém xa so với sư phụ.

Ngày trước, sư phụ dùng một chưởng đánh chết Đại Tông Sư thành tro rồi.

Hơn nữa, vị Đại Tông Sư đó còn mạnh hơn Ân Hồng nữa.

Tuy nhiên, Đại Tông Sư rốt cuộc vẫn là Đại Tông Sư, một chưởng này của hắn, gần như đã phát huy uy lực của Hàng Long Chưởng lên đến đỉnh phong rồi!

“Không hổ danh là Đại Tông Sư, giết hắn quả thực quá khó, thậm chí ta còn gần như dốc hết toàn lực mới có thể đánh nổ hắn ta thành mười mấy mảnh!”

Hứa Viêm không khỏi cảm thán.

Đám đông:...

Làm ơn, đừng nói nữa, tim ta yếu, không chịu nổi kích thích như vậy đâu!

“Đại Giám học, cái quy tắc này, Hứa Viêm ta không cần tuân thủ rồi phải không?”

Hứa Viêm nhìn về phía Phó Vân Thiên đang ngẩn người ra đó.

“Tiểu hữu, ngươi đột phá cảnh giới rồi sao?”

Phó Vân Thiên có chút cười khổ trên mặt.

Vài ngày trước, Hứa Viêm không thể có được sức mạnh to lớn thế này đâu.

“Đúng vậy!”

Hứa Viêm gật đầu.

“Thì ra là thế!”

Phó Vân Thiên hít một hơi thật sâu, giọng trầm trọng nói: “Vậy lời tiểu hữu nói hôm đó với học sĩ võ đạo là sự thật?”

“Đương nhiên là không phải bịa đặt rồi.”

Hứa Viêm liếc hắn ta một cái đầy khinh khỉnh.

Đó chính là Chân Võ đạo, làm sao có thể bịa đặt được chứ?

“Tạ huynh, chúng ta đi thôi, tìm một nơi nào đó họp mặt một tí.”

Hứa Viêm vui vẻ nói.

Đánh nổ được Đại Tông Sư Ân Hồng này, làm chấn động Thất Tinh Học Cung, lại có một khoản linh tinh lớn thu được, có thể tiêu thoải mái một chút, để cảm ơn Tạ Lăng Phong cho tử tế.

Dẫu sao thì danh tiếng của hắn ta cũng rất dễ dùng!

“Được!”

Tạ Lăng Phong nở nụ cười, vừa vặn có thể hỏi Hứa Viêm về kiếm đạo và cách tu luyện cảnh giới Tiên Thiên.

“Hứa công tử, ta biết ở Thất Tinh Thành có một chỗ thanh nhã yên tĩnh, thích hợp để tâm sự mà không bị người khác làm phiền, tới đó được chứ?”

Lúc này, Đỗ Ngọc Anh đã tháo khăn che mặt, để lộ dung nhan tuyệt mỹ.

Hứa Viêm có chút do dự, dù sao thì cũng không quen thân với Đỗ Ngọc Anh lắm, mặc dù đã hộ tống cô trên đường, nhưng không thân là không thân!

“Ngọc Anh xin được chiêu đãi, như một lời cảm ơn đối với công tử khi hộ tống ngày hôm trước.”

Đỗ Ngọc Anh nói thêm.

“Được vậy!”

Hứa Viêm gật đầu đồng ý.

Tiếp tục nói: “Đúng rồi, Đỗ cô nương, ngươi biết Thương Lan Đảo ở đâu đúng không, chỉ cho ta vị trí của nó, nơi đó đã là của ta rồi.”

“Không thành vấn đề.”

Đỗ Ngọc Anh gật đầu đáp.

“Thuý Nhi, ngươi nhanh chóng sắp xếp đi, bao trọn nơi đó lại.”

Quay đầu ra lệnh cho Thúy Nhi.

“Vâng, tiểu thư!”

Thúy Nhi sung sướng chạy đi.

Hứa Viêm nhìn Phó Vân Thiên, chắp tay: “Đại giám học, xin từ biệt, sau này rảnh rỗi sẽ lại đến Thất Tinh Học Cung bái phỏng.”

Lần tới Thất Tinh Học Cung này, cơ bản đã kết thúc.

Còn về Điển Tàng Các, có cần thì sau này sẽ tới xem lại.

Tiếp theo là đến Thương Lan đảo, nhận lấy di vật của Ân Hồng, mua linh dược, sau đó cũng nên trở về Biên Hoang.

“Lúc nào cũng hoan nghênh Hứa tiểu hữu tới thăm.”

Phó Vân Thiên hít sâu một hơi, nói.

“Tiểu nữ tử hôm nay thật may mắn, được chứng kiến Hứa công tử đánh nổ một vị Đại Tông Sư, quả thật là mở mang tầm mắt. Từ lúc chia tay ở Vô Song Các tới giờ cũng đã lâu rồi, không bằng hàn huyên một chút đi?”

Giọng nói của nữ tử mặc đồ trắng nghe vô cùng trong trẻo, người nghe đều thấy tinh thần sảng khoái.

“Là ngươi à!”

Hứa Viêm vỗ vai Tạ Lăng Phong, nói: “Đây chính là vị bằng hữu mà ta đã nói với ngươi, hắn cũng cần tôi luyện tâm cảnh, chi bằng nhân lúc rảnh rỗi tới đây luyện tập một chút?”

Tạ Lăng Phong ho khan vài cái, cười gượng nói: “Hứa huynh, không cần đâu, ta đã tôi luyện xong rồi!”

Ánh mắt của nữ tử mặc đồ trắng cười mỉm, nhưng lại khiến hắn cảm thấy lạnh buốt sau lưng.

“Hứa công tử, ngài xem, Tạ Lăng Phong không cần.”

Nữ tử mặc đồ trắng cười nói.

Hứa Viêm nhìn chằm chằm cô một lúc, trong lòng có chút cảnh giác, thái độ của người này có gì đó không ổn, so với lúc gặp ở Vô Song Các, lại thêm chút gì đó ôn hòa.

Đỗ Ngọc Anh càng cảnh giác, mắt mở to.

“Nếu vậy thì thôi vậy!”

Hứa Viêm chắp tay, quay người rời đi.

Lúc này, các học sinh Thất Tinh Học Cung dường như đã hoàn hồn.

“Hứa công tử, ta có một chút nghi vấn về võ đạo, muốn thỉnh giáo, còn mong ngài chỉ bảo.”

“Hứa công tử, gần đây lòng ta rất loạn, không biết có phải do tu luyện võ đạo có vấn đề hay không, ngươi giúp ta giải đáp nghi vấn này nhé?”

Một đám nữ học sinh đổ xô đến.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 35%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)