Đối phương dường như không chỉ đơn thuần là tới để xem điển tàng của Thất Tinh Học Cung, mà còn muốn tới để đàn áp Thất Tinh Học Cung.
Hứa Viêm tiếp tục đi lên.
Người canh giữ sân diễn võ tầng thứ bảy, thực lực là Tông Sư đại thành.
“Tiểu hữu thiên phú hơn người, thực lực mạnh mẽ, quả thực có tư cách để không tuân thủ quy tắc.”
Người canh giữ tầng thứ bảy là một lão giả, tay cầm một thanh trường kiếm.
Hứa Viêm liếc lão giả một cái, gật đầu: “Hay cho ngươi biết rõ lí lẽ, biết ta có thiên phú cao, thực lực mạnh, có thể không theo quy tắc!”
Nói xong, hắn tiếp tục bước lên, không hề có ý tứ tỉ thí với lão giả.
Lão giả ngớ người: “Tiểu hữu, ngươi còn chưa đánh bại ta thì làm sao?”
Hứa Viêm dừng bước, vẻ mặt thất vọng: “Ta tưởng ngươi đã thông suốt lí lẽ rồi chứ, lời thì nói không cần theo quy tắc, nhưng vẫn muốn ta theo quy tắc đánh bại ngươi.
Nếu ngươi thật sự cho rằng ta có thể không theo quy tắc, thì ngươi không nên để ta phải ra tay, ta có thể vượt qua ngươi, đi lên tìm người mạnh hơn.”
Lão giả tức đến đau răng, ta mẹ nó chỉ khen ngươi một câu, ngươi còn dám khinh thường thực lực của ta? Hít một hơi thật sâu, trường kiếm trong tay rung lên, trầm giọng nói: “Ta thấy tiểu hữu cũng tu luyện kiếm đạo, lão phu cả gan muốn xin chỉ giáo kiếm đạo của tiểu hữu!”
Hứa Viêm lắc đầu: “Kiếm đạo của ngươi quá kém rồi, ta ra tay là đang bắt nạt ngươi, theo quy tắc cũ đi, ngươi đỡ một chưởng của ta là được.”
Con mẹ nó! Sắc mặt lão giả tái mét, tên nhãi ranh kiêu ngạo từ đâu chui ra thế này?
Đám võ giả và học sinh Thất Tinh Học Cung vây xem đều hít một hơi lạnh, tên này đúng là bá đạo, lại còn dám nói thẳng kiếm đạo của Đại giáo tập rất kém? Kiếm đạo của Thất Tinh Học Cung tuy hơi kém hơn Kiếm Tôn Nhai, nhưng trong mắt thế giới bên trong thì cũng có thể xếp thứ hai.
Lão giả trước mặt này, cả đời chỉ tu luyện kiếm đạo, chuyên tâm nghiên cứu kiếm đạo, từng đánh bại Tông Sư kiếm đạo đại thành của Kiếm Tôn Nhai.
Thực lực như vậy, vậy mà trong mắt tên thiếu niên này lại không đủ tiêu chuẩn? “Tiểu tử kiêu ngạo, ăn một kiếm của ta!”
Sắc mặt lão giả đỏ bừng, giận dữ gầm lên, trường kiếm ngang trời, ầm một tiếng, kiếm khí tỏa sáng, hàn quang sắc lạnh, vô số kiếm quang như nối liền thiên địa, tràn ngập ra ngoài.
“Đây là hàn quang thiên địa ư? Xem ra Đại giáo tập này thực sự tức giận rồi, năm xưa chính là nhờ một kiếm đạo này mà hắn đã đánh bại Tông Sư đại thành của Kiếm Tôn Nhai.”
“Thật lợi hại! Ta cũng tu luyện kiếm đạo, nhưng trước một kiếm này, ta không biết phải làm sao để đỡ, hoàn toàn không có điểm yếu!”
Các học sinh của Thất Tinh Học Cung đều kinh ngạc không thôi.
Không hổ là Đại giáo tập, Tông Sư kiếm đạo đại thành, ra tay là phi phàm.
Trong đám người vây xem, không thiếu những người tu luyện kiếm đạo, lúc này đều kinh ngạc thốt lên, không hổ là Đại giáo tập của Thất Tinh Học Cung, tuyệt chiêu hàn quang thiên địa này vô cùng sắc bén, như nối liền thiên địa, không thể né tránh, không có điểm yếu.
Nhưng lại như thể ẩn chứa sự thay đổi biến hóa.
Trong số những võ giả đang vây xem, có một thiếu niên khoảng hai mươi tuổi, sắc mặt nghiêm túc, chăm chú nhìn lão giả này, mắt không chớp.
“Đây chính là chiêu thức đánh bại Tông Sư đại thành Kiếm Tôn Nhai của hắn, Hàn quang thiên địa ư? Thật sự rất sắc bén, không biết nếu Tạ sư huynh đối mặt với chiêu này, sẽ phá giải như thế nào?”
Lãnh Thu thầm nghĩ.
Hắn là đồ đệ của Kiếm Tôn Nhai, được mệnh danh là thiên tài chỉ sau Tạ Lăng Phong, đến Thất Tinh Học Cung chính là để tỉ thí kiếm đạo của Thất Tinh Học Cung.
Làm đá trãi đường để bản thân đột phá cảnh giới Tông Sư.
“Phô trương hình thức!”
Hứa Viêm lắc đầu, giơ tay vỗ một chưởng.
Kim long gầm thét, đột nhiên đâm vào vô số kiếm quang, trong nháy mắt, kiếm quang nối liền thiên địa lập tức vỡ nát.
“Xoay!”
Lão giả sắc mặt nghiêm nghị, kiếm quang vỡ nát, đột ngột xoay tròn, đây là một trong những sát chiêu của hàn quang thiên địa.
Tuy nhiên, kim long hung mãnh và vô song, trực tiếp đập vào kiếm quang vừa mới xoay của hắn ta, trong lúc kiếm thế xoay chuyển chưa hình thành uy lực thì lập tức đánh một đòn.
Ầm!
Kiếm quang nổ tung sụp đổ, đuôi kim long quét qua, trực tiếp quét lão giả ra ngoài.
Im lặng!
Toàn bộ nơi này lại một lần nữa im lặng.
Một chiêu mạnh mẽ như vậy, vậy mà vẫn đỡ không nổi một chưởng của tên thiếu niên này sao?
Kim long đó rốt cuộc là công pháp gì mà lại cường đại đến vậy?
Lão giả nhắn xuống đất, bản thân cũng ngơ ngác.
Một lúc sau, có chút bàng hoàng, kiếm đạo mà mình tự hào lại yếu ớt đến vậy ư?
Hứa Viêm cất bước định tiếp tục đi lên, nhìn lướt qua lão giả, dừng bước, nói: “Kiếm đạo không nằm ở khí thế to lớn, không nằm ở chiêu thức kiếm phải đẹp, mà nằm ở một kiếm, đây mới thực sự là thuật giết chóc, còn lại chỉ là vật làm nền.
“Ngươi chưa bước chân vào kiếm đạo, không hiểu Kiếm Ý, đối với ngươi mà nói, nhanh, ác, mãnh liệt mới là con đường đúng đắn.
“Thay vì mở rộng kiếm thế vô nghĩa, yếu ớt và không thực tế, dù có chiêu thức thay đổi thì cũng quá chậm.
“Ta có một người bạn, hắn tu luyện kiếm pháp đến đỉnh phong, hơn ngươi nhiều, hắn là người gần nhất với việc bước vào kiếm đạo.”