Nói Bừa Công Pháp, Đồ Nhi Ngươi Thật Đã Luyện Thành?

Chương 337: Đứng lại

Chương Trước Chương Tiếp

Đại giáo tập chịu trách nhiệm giảng dạy cho học sinh có cấp bậc trên tam phẩm, hoặc chịu trách nhiệm giảng dạy cho học sinh có thiên phú vô cùng xuất chúng.

Giám học chính là lực lượng nòng cốt của Thất Tinh Học Cung, giám sát Thất Tinh Học Cung, duy trì các quy tắc của Thất Tinh Học Cung, trừng phạt những giáo tập vi phạm quy tắc, vân vân.

Mỗi giám học đều chắc chắn là những cường giả Đại Tông Sư.

Học sinh có thể bái giám học làm lão sư, không ai không phải là những thiên tài có thiên phú xuất chúng.

Thất Tinh Thành được bao bọc bởi bảy tòa thành trì, là ngoại thành của Thất Tinh Học Cung, rất đông võ giả tới đây để cầu xin cơ duyên, kết giao với những người bạn có cùng chí hướng về võ đạo, hoặc tới đây để trốn chạy kẻ thù.

Thất Tinh Học Cung được xây dựng dựa theo địa hình đồi núi, đài các lầu các, nhà cửa san sát, cách một đoạn lại dựng một võ đài để các học sinh có thể trao đổi, so tài giao lưu.

Cũng là nơi những người từ bên ngoài đến có thể khiêu chiến, so tài.

Thất Tinh Học Cung vẫn luôn hoan nghênh những người khiêu chiến từ bên ngoài đến, tới đây để giao lưu về võ đạo, so tài về võ đạo, mà thiên hạ lại có vô số thế lực, vô số thiên tài, mỗi năm đều có vô số thiên tài tới đây để khiêu chiến, so tài, muốn nhờ vào thời cơ này mà danh chấn thiên hạ.

Muốn xem được điển tàng của Thất Tinh Học Cung, cần phải trải qua từng tầng khiêu chiến và so tài, chiến thắng một lần là có được tư cách duyệt xem một tầng, cứ theo quy luật này mà tính toán.

Từ khi Thất Tinh Học Cung thành lập tới nay, người khiêu chiến từ bên ngoài tới, cường giả mạnh nhất trong số đó đã vượt qua được bảy tầng khiêu chiến và tiến vào điển tàng tầng bảy.

Hứa Viêm rời khỏi Thiên Tinh Hồ, càn quét hết sạch đồ đạc trong sân của đảo nhỏ, bỗng nhiên trở nên giàu có, ba mươi vạn linh tinh, hơn hai mươi cây linh dược.

Có tiền rồi, cũng có thể tiêu pha một cách thỏa đáng rồi.

Trên đường tới Thất Tinh Học Cung, Hứa Viêm đã gửi hết linh dược cùng các món đồ khác trên người cho một cửa hàng Thiên Bảo Các.

Đi một quãng đường dài, cuối cùng cũng tới được Thất Tinh Học Cung, hắn tới đây là vì điển tàng của Thất Tinh Học Cung, muốn thực sự tìm hiểu sâu sắc về võ đạo của Nội Vực.

Lấy cái tinh túy, hòa vào đạo pháp của bản thân.

Ầm!

Võ đài tầng một của Thất Tinh Học Cung, một bóng người bay ngược ra ngoài, nhắn oạch xuống đất.

Trên võ đài, một học sinh của Thất Tinh Học Cung ôm quyền nói: “Xin chỉ giáo!”

Thiếu niên ngã xuống đất đứng dậy, khóe môi rướm máu, vẻ mặt có chút uể oải, thế mà ngay cả tầng một cũng không vượt qua được.

“Lại có một người thất bại rồi.”

“Võ đài của Thất Tinh Học Cung, có dễ dàng vượt qua được đâu, kể cả có là tầng một cũng vậy.”

“Đúng vậy, quá khó rồi, ở quận của ta, ta cũng là một trong những thiên tài hàng đầu, thế mà ngay cả tầng một cũng không vượt qua được!”

Những võ giả đứng xem thở dài, bàn tán xôn xao.

Những võ giả tới khiêu chiến võ đài, tuổi tác đều không lớn, ở địa phương của họ, đều là những thiên tài, tâm cao khí ngạo, trước khi tới khiêu chiến, đều là tinh thần hừng hực, tự tin ngập tràn.

Kết quả, phần lớn đều bại trận ngay ở tầng một.

“Lại có người khiêu chiến rồi.”

“Người này trông có vẻ rất trẻ, còn nhỏ hơn ta vài tuổi, không biết có vượt qua được tầng một không.”

“Ta thấy là khó, với độ tuổi của hắn, cảnh giới tam phẩm là cao nhất rồi, võ đạo không bằng người ta, e rằng ở tầng một, còn chẳng chống đỡ được tới mười chiêu!”

Nhìn Hứa Viêm đang bước lên bậc thang, một đám thiếu niên võ giả bàn tán xôn xao, đều không mấy coi trọng Hứa Viêm.

Trên võ đài tầng một, một học sinh của Thất Tinh Học Cung hiên ngang đứng đó, chờ đợi Hứa Viêm đến.

Hứa Viêm ngẩng đầu nhìn quanh một vòng, trong lòng hơi kinh ngạc, “Sao lại không có võ giả Tông Sư nào vậy? Mạnh nhất cũng chỉ là cảnh giới võ giả nhất phẩm.”

Hắn đã giết rất nhiều Tông Sư rồi, còn tưởng Tông Sư có thể thấy ở bất cứ đâu chứ, kết quả lại phát hiện, võ đài tầng một của Thất Tinh Học Cung này, thậm chí còn không có một võ giả Tông Sư nào.

“Xem ra, Tông Sư cũng không phải là nhiều lắm.”

Hứa Viêm cảm thán trong lòng, giết nhiều quá rồi, còn tưởng Tông Sư ở đâu cũng thấy chứ.

Thì ra, Tông Sư cũng không phải là nhiều.

Hắn không có ý định buồn chán mà đi khiêu chiến tầng một làm gì, chỉ là võ giả tam phẩm thôi, yếu đến không thể tả nổi, nói trắng ra là chỉ cần thở một hơi là có thể thổi chết.

Vì vậy hắn trực tiếp bỏ qua võ đài tầng một, tiếp tục đi lên.

Hứa Viêm trực tiếp vượt qua võ đài tầng thứ nhất, hoàn toàn phớt lờ các học sinh của Thất Tinh Học Cung đang đứng trên võ đài, tất cả võ giả chứng kiến đều ngây người.

Tên này điên đến thế sao?

“Có lẽ tự cho rằng đã đạt thực lực vượt qua Tam phẩm cảnh, muốn khiêu chiến vượt cấp, giống ta năm xưa. Kết quả rốt cuộc còn chẳng vượt qua nổi tầng thứ nhất.”

Một võ giả thở dài não nề.

Trẻ tuổi khí thịnh, có thể hiểu được, bậc thiên tài nào mà chẳng kiêu căng hống hách?

“Lại một người bị đả kích đến suy sụp mất rồi.”

“Ha ha, phải đó, lâu rồi ta chưa thấy ai bị đả kích đến hồn bay phách lạc như vậy.”

Có võ giả hả hê nói.

“Đứng lại!”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 35%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)