Tạ Lăng Phong đột nhiên trở nên chán nản.
Hắn ta không có công pháp!
Công pháp của Kiếm Tôn Nhai, dù sao cũng không phải công pháp chân võ đạo.
“Kiếm đạo của ta còn chưa nhập môn, vẫn chưa đạt tới Kiếm Tâm Thông Minh, quá khó“.
Tạ Lăng Phong lại nghĩ đến việc luyện kiếm đạo của bản thân.
Nền tảng của việc nhập đạo bằng kiếm, nhất định phải là Kiếm Tâm Thông Minh, mà hắn ta vẫn không chạm tới được cảnh giới huyền diệu này.
“Kiếm pháp của ta được cải thiện rất nhiều, điều này chứng tỏ ta đã rút ngắn khoảng cách với Kiếm Tâm Thông Minh, chỉ là không biết làm sao để đột phá thôi, chẳng có đầu mối gì“.
Tạ Lăng Phong trầm ngâm trong lòng.
Ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài Kiếm Tôn Nhai, “Không biết Hứa huynh có đến Nội Vực không, khi đó có thể thỉnh giáo hắn chút“.
Đúng lúc này, Hồ Sơn xách hai cái rương lớn đi tới.
Trên mặt lộ ra vẻ mặt không hiểu ra sao.
“Công tử, Đỗ Hầu Phủ Đại Việt Quốc đã cử người đến tặng hậu lễ, nói là để cảm tạ ân giải vây của công tử“.
Hồ Sơn đặt cái rương xuống.
“Ân giải vây?”
Tạ Lăng Phong sửng sốt, từ bao giờ mình giúp Đỗ Hầu Phủ vậy?
“Vâng!”
Hồ Sơn gật đầu, hắn ta cũng thấy nghi hoặc, công tử bao giờ ra tay giúp Đỗ Hầu Phủ thế?
Sao hắn ta lại chẳng nhớ gì nhỉ?
“Hơn nữa, Đỗ Hầu Phủ còn nói, công tử tùy ý chọn ngày cưới hỏi là được, Đỗ Gia luôn luôn vui mừng chào đón, Đỗ tiểu thư nhất định sẽ không phụ lòng công tử!”
Hồ Sơn nói đến cuối cùng, không nhịn được hỏi: “Công tử, bao giờ thì người và Đỗ tiểu thư tình đầu ý hợp đến vậy? Đây là chuyện tốt mà, tuy thực lực Đỗ Hầu Phủ không quá mạnh, nhưng ta nghe nói Đỗ tiểu thư ở Thất Tinh Học Cung là một trong số những thiên tài hàng đầu“.
Tạ Lăng Phong mặt đầy vẻ mơ hồ, ngơ ngác nói: “Ta không quen cô ta mà, có phải cô ta nhận nhầm người không?”
“Công tử nói gì thế, sao lại có người nhận nhầm người trong mộng được“.
Hồ Sơn đưa một lá thư cho Tạ Lăng Phong nói: “Công tử, đây là thư Đỗ tiểu thư viết cho người, xem nhanh đi“.
Hắn ta mặt đầy vẻ tò mò.
Tạ Lăng Phong choáng váng nhận lấy bức thư, vừa mở ra vừa hỏi: “Đỗ tiểu thư tên gì?”
“Không phải, công tử, sao người lại quên tên người ta thế? Chẳng lẽ công tử lừa gạt người ta xong, mặc quần vào là quên người ta luôn hả?”
Hồ Sơn trợn to mắt, không thể tin được nói: “Công tử, thế mà người lại là loại người thế này!”
“Hắn nói bậy! Đường đường Tạ Lăng Phong ta, sao lại làm những chuyện đó...”
Tạ Lăng Phong trừng mắt nhìn Hồ Sơn, cúi đầu nhìn bức thư trong tay, sau đó thì càng choáng váng hơn.
Những gì mà được bảo vệ, một đường quan tâm chăm sóc tận tình...
“Công tử một chưởng diệt Tông Sư, phong độ đánh lui nửa bước Đại Tông Sư... Công tử vô song, nam nhi trên đời có hàng ngàn hàng vạn, với Ngọc Anh mà nói, không một ai có thể bằng công tử dù chỉ một phần vạn...”
Tạ Lăng Phong càng xem càng thấy im lặng, đưa tay sờ mặt, mình thực sự đẹp trai phong lưu, khôi ngô tuấn tú đến vậy sao?
Thế gian vô song?
Còn nữa, diệt Tông Sư chỉ bằng một chưởng, đánh lui nửa bước Đại Tông Sư, là chuyện khi nào thế?
Ta đã làm những việc đó trong khi mơ sao?
Tạ Lăng Phong tỏ vẻ sửng sốt, ta điên mới làm kiểu đó trong mơ!
Không đúng rồi!
Chắc hẳn là có vấn đề ở đâu đó!
Hồ Sơn tò mò ngắm nghía nội dung trong thư, “Công tử, ta thấy được có một nữ tử đang thầm thương trộm nhớ ngài!”
Đồng thời hắn ta cũng cảm thấy ngờ hoặc, “Công tử, từ khi nào mà ngài đã trở thành một chưởng diệt một Tông Sư vậy? Hơn nữa, lại là một chưởng tiêu diệt, ngài có thực lực đó sao?”
Đột nhiên, Tạ Lăng Phong và Hồ Sơn cùng nghĩ tới một vấn đề.
“Hồ Sơn, theo ngươi thì có khả năng nào là Hứa huynh đã đến Nội Vực không?”
Một chưởng tiêu diệt Tông Sư, thực lực mạnh mẽ như vậy, hắn ta nghĩ ngay tới Hứa Viêm.
“Nhưng, Hứa Viêm là Hứa Viêm, công tử là công tử, không thể nhầm lẫn được chứ?”
Hồ Sơn nghi ngờ nói.
“Theo ngươi thì có khả năng nào là Hứa huynh đã xưng tên là của ta không?”
Tạ Lăng Phong suy tư nói.
“Công tử, lời này của ngài không đúng, lúc đầu lúc đầu tuy có nói là đến Nội Vực, bất kể có chuyện gì xảy ra, đều có thể báo tên là công tử, cũng không thể nói là, ta là Tạ Lăng Phong chứ? Chắc chắn là nói rằng ta và Tạ Lăng Phong của Kiếm Tôn Nhai chính là…”
Hồ Sơn đột nhiên sững sờ.
Tự dưng lại cảm thấy chuyện Hứa Viêm tự xưng là Tạ Lăng Phong không phải là không có khả năng.
“Bất kể là Hứa huynh hay không, cũng nên đến Đỗ Hầu Phủ một chuyến, nếu thực sự là Hứa huynh, thì thật là quá tuyệt rồi.”
Tạ Lăng Phong trầm ngâm nói.
Hồ Sơn gật đầu, chỉ cần tới Đỗ Hầu Phủ, mọi chuyện sẽ rõ ràng.
“Công tử, vậy quà hậu hĩnh này thì sao?”
Hắn ta chỉ vào hai chiếc hộp lớn hỏi.
“Tạm thời cứ giữ lại đi, nếu đúng là Hứa huynh, đến lúc đó chuyển giao cho Hứa huynh là được.”
Tạ Lăng Phong nói.
“Công tử, ta về dọn dẹp một chút, sẽ lập tức theo ngài xuống núi.”
Hồ Sơn nôn nóng nói.
“Được!”
Tạ Lăng Phong gật đầu.
“Hồ Sơn, ngươi đã ngưng tụ được bao nhiêu chân khí rồi?”
“Sáu, bảy phần rồi, thực lực đã có sự tiến triển không nhỏ.”
Hồ Sơn phấn khích trả lời.
Tạ Lăng Phong và Hồ Sơn rời khỏi Kiếm Tôn Nhai, đi thẳng tới Đỗ Hầu Phủ.
……