Đây chính là Vô Song Đại Tông Sư, chính vì sự tồn tại của người này mà rất nhiều cường giả không dám ngang ngược ở Vô Song Các.
Dù là Đại Tông Sư đến đây cũng phải tuân theo quy tắc.
“Quy tắc của Thiên Tinh Hồ, không được phép chiến đấu giết người, ngươi không biết ư?”
Giọng điệu của Vô Song Đại Tông Sư vẫn thờ ơ.
Không có quá nhiều cảm xúc, không nghe ra được hỉ nộ.
“Không biết!”
Hứa Viêm lắc đầu, lại nói: “Cho dù biết đi chăng nữa, bọn họ lấy đồ của ta, ta vẫn sẽ ra tay.”
Đám võ giả lúc này đều đổ mồ hôi lạnh, đúng là cuồng vọng, cho dù biết rồi vẫn ra tay sao?
Trong mắt còn có Vô Song Đại Tông Sư không?
Lời này vừa nói ra, ngay cả Vô Song Đại Tông Sư muốn tha cho hắn cũng không được nữa.
“Chúng lấy của ngươi thứ gì?”
Giọng điệu của Vô Song Đại Tông Sư vẫn rất thờ ơ.
“Linh tinh còn có linh dược nữa, tóm lại những thứ của bọn chúng, đều là của ta.”
Hứa Viêm nói một cách trang trọng.
“Bất kể vì lý do gì, ngươi ra tay, giết người, làm ô uế Thiên Tinh Hồ, phải đưa ra lời giải thích.”
Giọng điệu của Vô Song Đại Tông Sư nghiêm nghị hẳn lên.
“Ta thừa nhận là mình đã giết người.”
Nhưng Hứa Viêm lại tỏ ra vẻ không hài lòng: “Làm ô uế Thiên Tinh Hồ, điều này ta lại không thừa nhận, ta đã rải tro của chúng, đã tan biến theo gió rồi, trên mặt nước không hề nhỏ một giọt máu, làm sao có thể nói là làm ô uế Thiên Tinh Hồ được?”
Đám võ giả: …
Ngươi nói đúng là đúng đấy, đã diệt sạch người ta thành tro, không một giọt máu nào rơi xuống hồ thì sẽ không thể làm bẩn Thiên Tinh Hồ!
Vô Song Đại Tông Sư nhất thời im lặng.
“Dù sao đi nữa, ngươi cũng đã giết người ở Thiên Tinh Hồ, phải đưa ra lời giải thích!”
Vô Song Đại Tông Sư trầm giọng nói.
“Phiền không chịu được, muốn động thủ thì cứ động thủ luôn đi, lề mề mà còn chậm chạp, ta còn phải về thu dọn… mang đồ của ta về nữa, nhỡ có ai lấy mất, ngươi bồi thường cho ta à?
“Nữ nhân nhà ngươi, thật là lắm lời, ta đi đây!”
Hứa Viêm tỏ vẻ không kiên nhẫn.
Sắp tới nơi để thu dọn đình viện rồi, nhỡ đâu có người khác đến trước thì thiệt to!
Ừng ực!
Đám võ giả lúc này không dám thở mạnh, họ cảm ngộ được một sức mạnh áp đảo.
Vô Song Đại Tông Sư, dường như đã nổi giận!
Cơn phẫn nộ của Đại Tông Sư kinh khủng đến mức nào?
Đặc biệt, đối với Vô Song Đại Tông Sư, một trong những Đại Tông Sư hàng đầu.
Tuy nhiên, là người làm Đại Tông Sư nổi giận, họ lại kinh ngạc phát hiện ra rằng, sau khi nói xong, người đối diện chẳng thèm để ý đến Vô Song Đại Tông Sư đang nổi giận, dáng hình lóe lên, trong nháy mắt đã biến mất khỏi bầu trời.
Tốc độ đó nhanh đến mức không tưởng!
Ầm!
Khí thế tựa như thiên uy của trời lập tức giáng xuống khiến đám võ giả hoảng sợ, gần như quỳ rạp xuống đất.
Vô Song Đại Tông Sư tức đến muốn nổ phổi rồi, vậy mà hắn lại thực sự quay người bỏ đi, hoàn toàn coi thường mình là Đại Tông Sư.
Dáng hình lập lòe, định đuổi theo, cuối cùng khựng lại, khí thế thu liễm, quay người trở về Vô Song Các.
Đám võ giả lau mồ hôi lạnh trên trán, vội vàng rời khỏi Vô Song Các, trong lòng cũng tự hỏi, Vô Song Đại Tông Sư tại sao lại không truy đuổi giết chết hắn?
Cứ thế mà tha thứ cho thiếu niên trẻ đó sao?
“Tên đó là ai vậy?”
“Không biết.”
“Các ngươi nói xem, có phải là Tạ Lăng Phong của Kiếm Tôn Nhai không? Kiếm đạo mạnh mẽ, lại còn trẻ như vậy…”
Có người trầm ngâm hỏi.
“Có thể.”
Những võ giả còn lại bừng tỉnh, dường như biết lý do tại sao Vô Song Đại Tông Sư tha thứ cho thiếu niên trẻ.
“Như vậy là hợp lý, Tạ Lăng Phong chính là thiên tài của Kiếm Tôn Nhai, được bảo vệ rất cẩn thận, nếu như Vô Song Đại Tông Sư bắt nạt kẻ yếu, Kiếm Tôn Nhai làm sao chịu bỏ qua?”
“Có lý, và ta nghe nói Tạ Lăng Phong dường như là con trai độc nhất của Tạ Thiên Hoành, kiếm chủ đương nhiệm của Kiếm Tôn Nhai, thực lực của Vô Song Đại Tông Sư mạnh đến cỡ nào, Tạ Đại Tông Sư cũng không phải là đối thủ.”
Đám võ giả xì xào bàn tán.
Còn thủ phạm là Hứa Viêm, lúc này đã trở lại nơi bắt đầu giao chiến, nhặt sạch linh phiểu còn lại trên mặt nước.
Liếc lại phía sau, có chút nghi ngờ: “Vô Song Đại Tông Sư gì đó, không đuổi theo ta à? Dễ tính đến vậy sao?”
Trong lòng không khỏi kinh ngạc, lòng dạ của Vô Song Đại Tông Sư này quả là rộng lượng, mình làm mất mặt người ta mà lại không hề tính toán?
“Vô Song Đại Tông Sư này như thế này khác nào nhặt lại được một cái mạng, nếu như người này truy đuổi ta, đợi ta đột phá, ta sẽ quay về giết chết, rồi thu dọn Vô Song Các…”
Nghĩ như vậy, đột nhiên Hứa Viêm thấy có chút tiếc nuối.
Nếu như Vô Song Đại Tông Sư truy đuổi, hai bên sẽ có thù, hắn đến trả thù, sau đó thu dọn Vô Song Các, như vậy rất hợp lý phải không?
Vô Song Các này giàu lắm!
“Thật là đáng tiếc!”