Nói Bừa Công Pháp, Đồ Nhi Ngươi Thật Đã Luyện Thành?

Chương 309: Giết người diệt khẩu

Chương Trước Chương Tiếp

Một Tông Sư đại thành, một Tông Sư đỉnh phong, đương nhiên không sợ Hứa Viêm chỉ là một Tông Sư, chỉ cần bắt được người, đương nhiên mười vạn linh tinh có thể lấy về.

Tốc độ của Hứa Viêm không nhanh, chỉ là tốc độ của một võ giả Tông Sư bình thường.

“Hai vị xưng hô thế nào?”

Hứa Viêm mỉm cười hỏi.

“Một cuộc giao dịch, không cần thiết phải biết quá nhiều.”

Người áo đen lạnh lùng đáp.

“Không thể nói như vậy được, lỡ may sau này còn có cơ hội giao dịch lại thì sao? Những người chi tiền rộng rãi như hai vị đã không còn nhiều.”

“Đúng rồi, các ngươi tìm nữ tử đó làm gì, có phải là người rất quan trọng không?”

Hứa Viêm tiếp tục hỏi nhiều.

“Lời của ngươi quá nhiều rồi, không nên hỏi thì đừng có hỏi.”

Người áo đen trầm giọng nói.

Ánh mắt nhìn Hứa Viêm, dường như đang nhìn một kẻ sắp chết.

“Ta đã hiểu rồi, tiểu nữ tử đó đối với các ngươi cực kỳ quan trọng, người quan trọng như vậy, mười vạn linh tinh liệu có quá ít rồi hay không?”

Hứa Viêm nheo mắt nói.

“Các hạ đừng có ý nghĩ gì, nếu không hậu quả ngươi sẽ không gánh nổi.”

Người áo đen lạnh lùng nói.

“Ta không có ý nghĩ gì, chỉ muốn kiếm thêm ít linh tinh thôi, hai vị trông có vẻ nhiều tiền, mang theo bên mình bao nhiêu linh tinh vậy?”

Hứa Viêm thấy đã đến vùng đất hoang vu, xung quanh không có dấu vết con người.

Không cần giả bộ nữa.

Hai người áo đen nhìn nhau, một người cười lạnh nói: “Các hạ chẳng lẽ lại để mắt đến tài vật trên người chúng ta sao? Hừ, ngươi nên cân nhắc lại chính mình!”

Ầm!

Khí thế bùng nổ, thực lực của Tông Sư đỉnh phong thể hiện ra rõ ràng.

Người còn lại cũng bộc lộ thực lực Tông Sư đại thành, họ chuẩn bị động thủ, bắt người, trực tiếp tra hỏi tung tích của Tố Linh Tú.

Nếu đã lừa dối bọn họ thì càng nên chết!

Hứa Viêm cười lạnh một tiếng: “Những kẻ giấu đầu lòi đuôi, ta cũng lười nói nhảm với các ngươi.”

Thân hình khựng lại, giơ tay đánh ra một chưởng.

Gào!

Hoàng kim cự long gầm lên, lao thẳng đến Tông Sư đỉnh phong kia.

Không ổn!

Sắc mặt của Tông Sư đỉnh phong đại biến, khí thế toàn thân bùng nổ, muốn chống lại một đòn này, tuy nhiên dưới chân hoàng kim cự long, lại trở nên nhỏ bé đến vậy.

Bùm!

Cự long tấn công, trong nháy mắt đã bị đánh nổ tan tành.

Hứa Viêm di chuyển thân hình, thu tất cả những thứ mà người áo đen mang theo bên mình, hoàng kim cự long lập tức xoay tròn nghiền nát, bùng phát ra khí tức mãnh liệt.

Người áo đen bị đánh nổ nát, thi thể bị nghiền thành tro, theo gió mà bay mất.

Biến cố diễn ra quá đột ngột, Tông Sư đại thành kia còn chưa kịp ra tay giúp đỡ thì đồng đội đã thành tro bụi.

Trong lòng hắn không khỏi kinh hãi!

Đại Tông Sư sao?

Nếu không phải Đại Tông Sư thì làm sao có thể một kích tiêu diệt Tông Sư đỉnh phong được?

“Chạy!”

Lúc này trong đầu hắn chỉ còn một suy nghĩ.

Thân hình vừa mới động đậy, một hoàng kim cự long múa may đã bay đến, trói buộc hắn bên trong.

Hứa Viêm thu lại linh phiếu vừa lấy được, trên người áo đen này đúng là nhiều tiền thật, lại thêm mấy vạn linh tinh vào tài khoản, chuyến này cực kỳ đáng giá.

“Nộp tất cả mọi thứ ra đây.”

Hứa Viêm lạnh lùng đáp lại.

Người áo đen vẻ mặt kinh sợ, giận dữ nói: “Ngươi là người của Ma Giáo?”

Chẳng ngờ là tên khốn này lại dám lừa bọn họ có tung tích của Tố Linh Tú, hóa ra múc đích chỉ là muốn ra tay giết người cướp của.

Lúc đầu hắn ta ngờ rằng đó là Ma Giáo.

Mặc dù không ít võ giả có thể làm ra loại chuyện này nhưng bọn Ma Giáo phổ biến hơn và ra tay tàn bạo hơn.

“Ma Giáo là cái thứ gì? Đừng có nói nhảm, giao đồ đây, tha mạng cho ngươi!”

Hứa Viêm lạnh lùng nói.

“Được!”

Gã áo đen rất hào sảng khi giao nộp hết thảy những

Hứa Viêm thấy vậy nổi giận quát: “Linh dược thất phẩm đâu? Được lắm, các ngươi thực sự quên không trả ta thù lao là linh dược thất phẩm rồi!”

Người áo đen mí mắt giật giật, nói: “Linh dược thất phẩm ở Vô Song Các, sau khi bắt người về, ngươi cứ đến Vô Song Các mà lấy.”

Hứa Viêm chắp tay sau lưng, từng bước tiến lên, nói: “Gỡ mặt nạ ra, giấu đầu hở đuôi, không xứng làm Tông Sư!”

Người áo đen ánh mắt lạnh như băng, dù sao thực lực không bằng người ta, hắn ta chỉ đành gỡ mặt nạ.

Một người đàn ông trung niên xuất hiện, sắc mặt trắng bệch hơn người thường, để râu ngắn trên mặt.

“Các ngươi là thế lực nào?”

Người áo đen trầm giọng nói: “Các hạ đã biết quá nhiều rồi, đối với ngươi không có lợi!”

“Hừ, ta đã giết người của các ngươi rồi, còn sợ biết nhiều hơn sao? Nói hay không?”

Hoàng kim cự long bắt đầu thu lại, hai mắt trên đầu rồng tỏa sáng, khí thế ngập tràn.

“Dù có giết ta, ta cũng không khai ra!”

Người áo đen lại cương quyết thái độ.

Hứa Viêm nhíu mày, tính xem có nên dùng chút thủ đoạn, tra tấn hắn ta, ép hắn ta nói ra lai lịch không.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 35%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)