Nói Bừa Công Pháp, Đồ Nhi Ngươi Thật Đã Luyện Thành?

Chương 294: Đầu óc lại linh hoạt

Chương Trước Chương Tiếp

Đang lúc phê duyệt tấu chương trong thư phòng, Ngô Hoàng không có tinh thần, đột nhiên trong lòng run lên, sợ tới mức làm rơi cả bút.

Mạnh Trùng tới rồi!

Sau một thời gian không gặp, Ngô Hoàng phát hiện Mạnh Trùng dường như hung dữ hơn trước, cái đầu trọc lóc đó như càng bóng hơn, cả người trông càng dữ dằn hơn.

“Mạnh Trùng, ngươi nghe ta giải thích, không phải ta sai người đó đi đâu!”

Ngô Hoàng vội vàng khóc lóc nói.

“Nói đi, rốt cuộc là như thế nào?”

Mạnh Trùng chẳng chút khách khí, trực tiếp ngồi xuống ghế của Ngô Hoàng.

Còn Ngô Hoàng thì sợ sệt đứng bên cạnh.

“Chuyện là thế này...”

Ngô Hoàng không dám giấu giếm, đem tất cả mọi chuyện kể từ lần đầu tiên Ngô tiền bối xuất hiện, kể lại nguyên nhân cơ bản cho Mạnh Trùng.

“Ta đã bảo người truyền lời cho ngươi, nói rằng có cao thủ võ đạo, chẳng lẻ ngươi không nhận được?”

Ngô Hoàng mang vẻ mặt đầy ấm ức.

“Thôi được, đã vậy thì chuyện này không liên quan tới ngươi thì ta cũng không làm khó ngươi!”

Mạnh Trùng đứng dậy.

“Tạ ơn, tạ ơn!”

Ngô Hoàng thở phào nhẹ nhõm.

Mạnh Trùng vừa bước chân định đi thì đột nhiên nhớ ra điều gì, nói: “Đúng rồi, sư phụ ta đã chuẩn bị truyền đạo tới Biên Hoang, nếu ngươi muốn có công pháp võ đạo, có thể phái người tới Đông Hà Quận, Hứa Gia!”

Đã quyết định truyền đạo tới Biên Hoang, vậy thì Ngô Quốc đương nhiên sẽ không bị loại trừ, chỉ là hiện tại Tề Hoàng và những người khác đang âm thầm tu luyện, muốn tích lũy đủ thực lực mới từ từ truyền ra.

Đã như vậy thì Biên Hoang bên Ngô Quốc này cũng nên có công pháp võ đạo.

Ngô Hoàng lập tức vô cùng vui mừng, “Đa tạ, đa tạ!”

Mạnh Trùng quay lưng rời đi.

Ngô Hoàng trong lòng vô cùng phấn khích, lập tức bí mật xuất cung, đi tới Đông Hà Quận, Tề Quốc, đích thân tới cầu xin công pháp.

Giọng nói bí ẩn trong căn nhà đá dường như đã điên mất rồi, không thể lấy được công pháp.

Đã có con đường khác để lấy được công pháp, đương nhiên Ngô Hoàng sẽ không tiếp tục chờ đợi thêm nữa.

Mạnh Trùng rời khỏi kinh thành Ngô Quốc, tiến thẳng vào vô tận đại sơn, đi dọc theo nơi mà Ngô tiền bối từng xuất hiện, một đường đi vừa đi vừa tìm kiếm.

Chỉ là, cuối cùng vẫn chẳng có chút manh mối.

Vân Sơn huyện, bên trong một căn tiểu viện.

Lý Huyền ngồi trên ghế, cảm khái thở dài, nhị đồ đệ cũng đi phiêu lưu rồi, chỉ còn lại một mình tam đồ đệ ở bên cạnh.

“Xích Miêu, ngươi đã nhớ các huyệt đạo chưa?”

Lý Huyền dùng cây gậy trúc chỉ vào các huyệt đạo trên người Xích Miêu, vui vẻ hỏi.

Rảnh rỗi không có chuyện gì làm, trêu chọc con mèo lớn một chút cho vui.

Gào!

Xích Miêu khẽ kêu một tiếng, dường như nói với Lý Huyền rằng nó đã nhớ các huyệt đạo rồi.

“Ngươi muốn khai khiếu, ta thấy á, ngươi nên mở thử huyệt đạo này trước, chỉ cần mở được huyệt đạo này là có thể trí tuệ của ngươi sẽ tăng lên, ngươi sẽ trở nên thông minh hơn.”

Lý Huyền mỉm cười dùng cây gậy trúc chỉ vào huyệt đạo trên đầu Xích Miêu.

“Gào!”

Xích Miêu kêu một tiếng, như có điều suy nghĩ.

“Chủ thượng, nó là loài vật, làm sao có thể lĩnh ngộ được chứ?”

Thạch Nhị không kìm được, lên tiếng hỏi.

Nếu như Xích Miêu thật sự lĩnh ngộ được Đại Yêu Chi Pháp kia, hắn sẽ hoài nghi chính mình, thiên phú của mình lại còn không bằng một con vật?

“Chuyện này chưa chắc, dù sao cũng là hung thú, trí tuệ cao hơn nhiều so với các loài vật bình thường, hơn nữa, việc Xích Miêu có thể bị ta bắt về, cũng có thể coi là một cơ duyên đấy chứ.”

Lý Huyền cười tủm tỉm nói.

Thạch Nhị ngẫm nghĩ một lúc.

“Chẳng lẽ Xích Miêu thật sự đã lĩnh ngộ công pháp của Đại Yêu Chi Pháp rồi sao? Nếu nó thật sự lĩnh ngộ rồi thì thực lực của nó chẳng phải rất mạnh, sẽ vượt qua mình sao?”

Nghĩ đến đây, Thạch Nhị bắt đầu không thể giữ bình tĩnh.

Lúc mới bắt Xích Miêu về, để thuần phục được nó, hắn ta đã dùng roi quất nó, giờ Xích Miêu mạnh lên rồi, liệu có báo thù lại mình không?

“Phải lợi dụng lúc Xích Miêu chưa khai mở linh trí, nhồi nhét cho nó rằng khi trước quất nó bằng roi đều là vì muốn tốt cho nó, vì muốn cho nó khai thông trí tuệ, việc nó có thể lĩnh ngộ được công pháp của Đại Yêu Chi Pháp cũng liên quan đến điều này.

“Phải khiến Xích Miêu biết ơn mình, nếu không có mình cầm roi quất nó thì sẽ không có ngày hôm nay nó lĩnh ngộ được công pháp của Đại Yêu Chi Pháp “.

Thạch Nhị nghĩ như vậy, trong lòng cũng đã có chủ ý.

Từ ngày đó trở đi, Thạch Nhị ngày nào cũng ba lần sáng trưa chiều đọc tụng trước mặt Xích Miêu rằng việc quất roi nó trước đây đều là vì muốn tốt cho nó, muốn nó biết ơn mình và những câu tương tự.

Nghe vậy, sắc mặt của Lý Huyền hiện lên nét kỳ lạ, tên Thạch Nhị này, đầu óc lại hoạt động linh hoạt rồi.

Để khiến Xích Miêu tin tưởng, Thạch Nhị còn tìm một sợi dây xích vàng to, đeo vào cổ Xích Miêu, rồi đọc tụng rằng sợi dây xích bằng vàng này rất quý.

Xích Miêu cũng tỏ vẻ rất vui vẻ, có vẻ rất thích sợi dây xích vàng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 35%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)