Hứa Viêm hừ lạnh một tiếng, giơ tay vỗ một cái.
Gào!
Tiếng Long Ngâm vang lên, một con hoàng kim cự long lao ra, khí thế của Long Uy lẫm liệt, nghiền nát mọi thứ, trực tiếp phá hủy quyền ấn, lao thẳng về phía người ra tay.
“Không ổn!”
Ba người còn lại sắc mặt đại biến, muốn ra tay cứu viện.
Nhưng mà, tiếng Long Ngâm đó trực tiếp xâm nhập vào tâm thần, dường như có thể khiến chúng sinh quỳ rạp xuống, khiến tâm thần bọn họ lung lay, ngay cả khí tức cũng trì trệ.
Muốn ra tay cứu viện thì đã không kịp rồi!
Bụp!
Hàng Long Chưởng mãnh liệt phá tan không trung, đánh thẳng vào người vừa ra đòn.
“Đại ca!”
Ba người còn lại vừa sợ vừa giận.
Hứa Viêm vừa ra tay là không nương tay nữa, triển khai Hàng Long Chưởng vô cùng mạnh mẽ, đôi mắt rồng long lanh, tiếng Long Ngâm lên, khí thế của Long Uy tràn ngập, khiến tâm thần người ta chao đảo!
Ầm! Ầm! Ầm!
Tứ Tuyệt Tông Sư lừng lẫy trong nháy mắt đều bỏ mạng.
Hứa Viêm tiến lên lục lọi, trên mặt hiện rõ vẻ thất vọng, hóa ra là tên nghèo kiết xác, trên người không mang theo bao nhiêu linh phiếu!
Đỗ Ngọc Anh há hốc mồm, nhất thời không biết phải nói gì.
Tứ Tuyệt Tông Sư của Lạc Vân Sơn Trang, ngay cả ở Đại Việt Quốc cũng nổi tiếng lừng lẫy, bốn người luôn kề vai sát cánh, bất kể đối thủ có bao nhiêu, họ đều ra tay cùng lúc.
Những Tông Sư thông thường đều không dám đắc tội với bốn người này.
Cô nhận ra một vấn đề, Tứ Tuyệt Tông Sư đến từ Lạc Vân Sơn Trang, vậy thì có phải Lạc Vân Sơn Trang cũng đã nhúng tay vào, đã đưa ra quyết định không?
Nếu vậy, Tứ Tuyệt Tông Sư vừa chết, trang chủ của Lạc Vân Sơn Trang có ra tay không?
Đó chính là cường giả Đại Tông Sư!
“Nhanh lên nào, chúng ta phải quay về gấp!”
Đỗ Ngọc Anh vẻ mặt nặng nề nói.
Đoàn người tăng tốc đột ngột, phi nhanh đi mất.
Sau khi giết chết Tứ Tuyệt Tông Sư, Đỗ Ngọc Anh lo sợ Đại Tông Sư sẽ kéo đến, liền thúc giục ngựa, không ngừng thúc ngựa phi nước đại, Nghiêm Khoan do bị thương không nhẹ nên suốt dọc đường xóc nảy khiến hắn ta vô cùng khó chịu.
Sau nhiều ngày phi ngựa xóc nảy, Đỗ Ngọc Anh tháo khăn che mặt, lúc này mặt cô ửng đỏ, khí tức hơi gấp, dường như không chịu nổi cảnh phi ngựa xóc nảy nhanh như thế này.
Hứa Viêm cau mày, Đỗ Ngọc Anh là một võ giả tam phẩm, vậy mà lại không chịu nổi cảnh xóc nảy này?
Hắn phần nào đã hiểu, tại sao biết rõ sẽ gặp phải tập kích, mà vẫn chọn đi xe ngựa, hơn nữa tốc độ suốt dọc đường đều không nhanh.
Hóa ra là Đỗ Ngọc Anh có vấn đề về thể trạng, không thể làm cách khác được!
“Nếu ngươi không chịu được thì đi chậm lại một chút đi.”
Hứa Viêm lên tiếng.
Chậm một ngày đến đích, hắn sẽ kiếm thêm được một trăm linh tinh, nếu bỏ lỡ cơ hội này, lần sau muốn kiếm linh tinh dễ dàng như vậy thì không còn dễ dàng nữa.
“Không sao!”
Đỗ Ngọc Anh thở hổn hển nói.
“Trang chủ của Lạc Vân Sơn Trang là một Đại Tông Sư, nếu hắn ta kéo đến, công tử có thể chống đỡ được không?”
Hứa Viêm trong lòng run lên, Đại Tông Sư?
Không khỏi lại nhớ đến người mặc áo choàng đen kia, chính là một Đại Tông Sư.
Lúc đó thực lực của hắn đúng là không bằng bây giờ.
Nhưng dưới khí thế của Đại Tông Sư, hắn cũng không thể chống đỡ!
“Với thực lực hiện tại của ta, tuy Sơn Hà Kiếm Ý đã lĩnh ngộ đến tầng thứ hai, nhưng cảnh giới của ta còn thấp, không thể triển khai được.”
“Hàng Long Chưởng lĩnh ngộ Long Uy Chưởng Ý cùng Long Ngâm Chi Ý, khiến sức mạnh của Hàng Long Chưởng tăng lên không ít.”
“Mặc dù vậy, ta dùng Sơn Hà Kiếm Ý và Hàng Long Chưởng toàn lực ra đòn cũng không địch nổi Đại Tông Sư!”
Hứa Viêm đánh giá thực lực của bản thân một chút.
Bất lực nhận ra rằng, hắn không đánh lại được Đại Tông Sư!
Kể cả là Đại Tông Sư rất bình thường, hắn cũng không địch nổi, mặc dù hắn tu luyện Chân Võ đạo, dù sao cũng vẫn chênh lệch một cảnh giới lớn.
“Sư phụ chỉ một chưởng đã đánh văng Đại Tông Sư, ta kém quá xa!”
Mỗi lần nhớ đến cảnh sư phụ diễn thuyết cho họ xem, cách giết địch vượt cấp ấy, trong lòng đều không khỏi chấn động.
Quá mạnh mẽ!
Chỉ một chưởng, đã phá tan Sơn Hà, trong nháy mắt đánh nổ Đại Tông Sư.
“Kể cả ta có đột phá đến Tiên Thiên đại thành, cũng không thể làm được, một chưởng đánh nổ Đại Tông Sư!”
Hứa Viêm trong lòng thở dài.
Hắn đột phá đến Tiên Thiên đại thành, thì sẽ không còn sợ Đại Tông Sư bình thường nữa.
“Phải đợi đến khi ta có thể chia nhỏ một đạo Chân khí thành mười phần, lĩnh ngộ được sự huyền diệu của Chân khí, hoàn toàn khống chế Chân khí một trăm phần trăm, rồi sau đó mới đột phá đến Tiên Thiên đại thành, thì toàn lực ra một chưởng như vậy, đánh chết một võ giả vừa mới bước vào Đại Tông Sư, có lẽ vẫn có khả năng.”
Hứa Viêm trong lòng âm thầm đúc kết.
Đỗ Ngọc Anh thấy Hứa Viêm không nói gì, trong lòng đã hiểu, hắn không phải Đại Tông Sư, mà là võ giả cảnh Tông Sư.